Dưới đây là những bài thơ chế mới nhất do chính các bạn thành viên của DoPhuQuy's Blog sáng tác và chia sẽ.
- Chùm thơ chế Cá độ, Bài bạc, Lô đề hài hước
- Thơ chế tuyển Vợ, tuyển Chồng hài hước
- Tuổi học trò với những vần thơ chế vui, hài hước nhất
THƠ CHẾ VUI BÁ ĐẠO NHẤT
Bài thơ chế số 1
Bước tới chuồng heo bóng xế tà.
Phân heo, phân vịt lẫn phân gà.
Lom khom dưới mái heo hò hét.
Lác đác bên hiên vịt nó la.
Nhớ chú, đau lòng con lại khóc
Thương cha xót dạ lệ tuôn ra.
Dừng chân đứng lại cầm vòi nước.
Nhìn lại chỉ còn heo với ta.
Bài thơ chế số 2
Bước tới "vườn rau" thấy sướng à.
Cỏ cây chen chút, đá nhô ra.
Lom khom dưới ấy ta tìm lối.
Lác đác bên kia mấy nẻo qua.
Nhớ cụ năm nào hay vác cuốc
Thương thằng sáu chín lúc thay ca.
Dừng chân giữ nhịp ta lấy thế?
Một mảnh tình riêng bỗng phọt ra.
Bài thơ chế số 3
Vừa tới nhà em má giết gà
Bụng thì mừng lắm miệng thì la
Má ơi trên phố (con) xơi gà chán
Má hãy nghe con chớ thịt gà
Ba nàng vội vã bước nhanh ra
Thôi Bà đừng thịt con không thích
Miệng nói tay khua thả mất gà
Bài thơ chế số 4
Không tiền không bạc gái không theo
Xế xịn nhà cao gái cứ đèo
Tìm đâu một chữ tình chân thật
Những khổ cùng nan góp tay chèo
Bài thơ chế số 5
Anh bạn đến nhà mình chơi
Ba ra chào hỏi. Cháu thời quê đâu?
Đã quen (con)gái bác bao lâu?
Tuổi tác bao lớn ăn nhầu (nhậu) tài không?
Có biết hút thuốc hay không?
Cà phê hỏi thật đàn ông ngại gì?
(Có nghiện cafe không?)
Hay là nói thật hãy đi
Đưa con gái bác gặp dì bên con
Bác hỏi cháu cũng nói luôn
Nhậu cháu không thích cafe chẳng thèm
Thuốc bạn hút cháu ngồi xem
Chứ cháu hút thử say mèm bác ơi
Tiện đây xin phép bác rồi
Cháu cùng em muốn đi về nhà bên
Thôi cháu dở vậy thì thôi
Bác muốn con gái lấy người tốt hơn
Con trai phải biết thiệt hơn
Cafe thuốc lá lại còn lai rai
Hãy chọn chồng vậy mà xài
Mấy thằng ba xạo ta đây chả cần
Bài thơ chế số 6
Đêm qua nằm ngủ ngoài đường
Mơ màng anh tưởng ngủ giường nhà em
Nửa đêm anh trở qua xem
Hôn em một cái hóa ra hôn nhầm
Sáng ra cả bọn cười thầm
Hôm qua hôn vợ hôn nhầm mông tao.
Bài thơ chế số 7
Trái tim anh chỉ một lần gõ cửa
Yêu em rồi sẽ đóng cửa ngàn năm
Nhưng lần đó anh quên không đóng cửa
Có em rồi nhưng vẫn thích lăng nhăng
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
Thân em như hạt mưa xa
Vào tay bượm nhậu thật là không may
Ngày ngày nó xỉn nó say
Hết tay ăn nhậu bắt em thế vào
Em nào có biết uống đâu
Lúc đầu thì uống vài lon ngã rồi
Dần hồi em uống cũng quen
Tay đôi hai đứa chén tạt chén thù
Em ngủ thì nó cũng tiêu
Phiêu diêu hai đứa đều cùng say xưa
Lúc đầu em thấy chẳng ưa
Giờ em mà thấy đưa tay nhận liền
Các bạn nên like fanpage Thơ Vui & Ảnh Chế để xem nhiều hơn
Bài thơ chế số 9
Sáng ra Facebook tối vào Zing.
Rớt mạng thường xuyên vẫn nhiệt tình.
Bàn phím không ngừng, chuột vẫn click
Cuộc đời lướt Wed thật là nghinh.
Bài thơ chế số 10
Nam quốc sơn hà nam đế cư
Ta đây làm mãi mà ko dư
Cứ được đồng nào tiêu xài hết
Hỏi cứ như vậy làm sao dư.
Bài thơ chế số 11
Một thương con gái ngang tàng
Hai thương giọng nói oang oang khắp làng
Ba thương dáng điệu nghênh ngang
Bốn thương mặt mũi tàn nhang đủ đầy
Năm thương tóc nhuộm hai- lai
Sáu thương mốt áo hai dây hở sườn
Bảy thương tính cách bất thường
Nét ăn, nết ở thích cương với đời
Tám thương nhậu giống dân chơi
Sáng say, chiều xỉn rã rời mới thôi
Chín thương sống bạc như vôi
Bà con dòng họ xa xôi cũng thừa
Mười thương yêu mấy cho vừa
Anh em cha Mẹ cào bừa như nhau.
Bài thơ chế số 12
Xa 15 ngày mà ngỡ như nữa tháng
Nhớ em nhiều anh ngủ có được đâu
Suốt 5 canh anh ngủ được canh đầu
4 canh sau anh âu sầu ngủ tiếp..!
Bài thơ chế số 13
Phen này quyết chí đi tu
Tam qui ngũ giới tu chùa Hồ Sen
Gặp cô má phấn răng đen
A di đà phật anh quên mất chùa
Bài thơ chế số 14
Anh hỏi em nước gì là mặn nhất?
Em trả lời nước mắt phải không anh?
Anh ôm nhẹ bảo rằng em chưa hiểu!
Nước mặn nhất là nước mắm Chinsu.
Bài thơ chế số 15
Thúy Vân em gái Thúy Kiều
So về nét đẹp đâu nào kém ai
Thúy Kiều dốn dĩ chị hai.
So về nét đẹp hơn Vân hai phần
Gia đi gặp cố lân bân
Cha Kiều thua số đề lâm nợ nần
Còn thêm chơi hụi chiền miên
Cờ gian bạc lận khổ thân vô cùng
Nhiều khi cha chợt nổi khùng
Lôi Kiều ra đánh bùn bùn không mang
Vân thấy Vân vội la làng
"Ông thua ông chịu ông còn trách ai"
Bài thơ chế số 16
Ngậm thuốc phun mây ngẫm sự đời
Thằng làm chết mẹ đứa ngồi chơi.
Cuộc đời sao lại bất công thế.
Ta hận cuộc đời hận chửa vơi.
Bài thơ chế số 17
Cuộc đời thật lắm bất công
Đang đi trên phố nhông nhông yêu đời
Nhặt được vé số tả tơi
Số thì lại sấu vứt lun cho rồi
Ra kia quán nước ta ngồi
Uống nước cho đả không mang theo tiền
Quán thì mới uống đầu tiên
Làm sao mà thiếu ôi phiền quá đi
Giờ thì không biết làm chi
Dây chuyền ở lại ta đi về nhà
Về nhà sổ số vừa ra
Ngay con vừa vứt mất tiêu mớ tiền
Mấy bạn yêu dấu có quà tặng không
Nói không ta nhổ trụi ... lông
Gái thì bóp lép trai thông nát hầm
Lợn la con khóc chồng đòi tòm tem
Bây giờ trời đã nhá nhem
Mặc kệ tất cả, tòm tem đi chồng
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
Chỉ tội cho cái thằng con
Chạy vô không kịp, hổng còn miếng chi
Yêu ai cũng khổ iu hoài làm chi.
Khi iu cũng tốn ít tiền.
Thôi không iu nữa để tiền học, chơi.
Có quen cả chú LÂM THỒN bán sim
Thầy yêu dân giống như trym (à nhầm!!! như tim)
Nơi nào khốn khổ thầy tìm đến ngay
Nói không với việc quay tay
Thèm là chơi gái đêm ngày luyện kinh
Đi cạnh là phải gái xinh
Đêm đến không được XẾP HÌNH thầy nha
Thầy có mua được cả nhà
Vơ Tu thầy cũng chỉ là mua chơi
Thầy đâu có thích xe hơi
Có mua SH trời ơi tốn tiền
Thầy thì bản tính cực hiền
Ngày lên phây búc liên thiên đôi lần
Bẩn tính thầy chẳng ngu đần
Thông minh học giỏi CHUYÊN CẦN PHÁ KE
Thầy thì chẳng thích cave
Nhưng mà nếu có thì đè chơi ngay
Thầy thì bản tính chẳng gay
Cháu nào có đọc like ngay cho thầy...
Kí tên : Thích Ai Phôn...
Không được ngắm gái thả rông nữa rồi
Tranh thủ Thu chửa đi chơi
Vác trym ra ngõ ngắm đùi với mông
Này cô em gái má hồng
Chẳng hay em đã có chồng hay chưa
Chân em trắng tựa nõn dừa
Quần thì cún cỡn đến vừa ngã ba
Này cô em gái nõn nà
Đeo hai bình sữa thấy mà phê phê
Dù cho mang tiếng bê đê
Mà anh vẫn cứ tái tê vãi L
Này cô em gái chưa chồng
Nhìn sơ là biết em không ngại ngùng
Ra đường em mặc vải mùng
Đường cong lộ liễu hớp hồn anh đây
Ước gì anh là gió bay
Anh luồn, anh lách... ngất ngây hương tình
Ước chi anh được vô hình
Cài cho em một đóa Quỳnh... vậy thôi..
Giật mình, ướt đẫm mồ hôi
Buổi trưa chợp mắt, một trời mộng mơ
Cô đơn, nên chỉ đợi chờ
Một nửa đúng nghĩa gái tơ ngoan hiền
Bạn bè chửi, bảo: "Thằng điên!
Giờ này tìm gái ngoan hiền ở đâu
Chúng nó tuyệt chủng từ lâu
Giờ toàn mấy đứa táo Tàu dở hơi
Sinh ra chỉ để ăn chơi
Mặc như không mặc lả lơi đêm ngày
Đú theo phong cách bên Tây..
Sống kiểu thông thoáng, mê trai nhiều tiền"
Thật ra chẳng phải ngẫu nhiên
Thời nay con gái ham tiền vậy đâu
Chỉ là một mảng tối màu
Trong ngàn cô gái, chứ đâu hoàn toàn
Còn nhiều em gái hiền ngoan
Học hành chăm chỉ, lo toan gia đình
Chẳng kịp chuốt lại chữ xinh
Gian nan đè nặng chữ tình, chữ duyên
Để anh thưa với mẹ hiền
Đem cau, trầu, rượu.., sang liền nhà em
Nhẫn vàng một cặp đi kèm
Đôi ta chung bước như nguyền từ lâu
Trời xanh khéo bắc nhịp cầu
Này em, em có gật đầu hay không?
Tiền thì không có, thẻ thì treo.
Hồ bơi để tắm, sao tìm cá?
Nhà rộng lầu cao khó rượt mèo.
Chó vẫn còn tơ, gà chửa lớn.
Vịt vừa mới bán, chả còn heo.
Đầu đề câu chuyện, trà không có.
Bạn đến chơi nhà chắc bể kèo!
Bữa xưa xem hát ngoài đình
Gặp cô em gái thiệt xinh thôi rồi
Tôi tả cho các thánh soi
Vui thì bình luận vài lời đó nha
Cô này cao mét 73
Số đo 3 khúc chắc là như nhau
Phẳng lì từ trước tới sau
Màu da chắc nhập Phi Châu khỏi bàn
Cổ dài tựa cái cổ ngan
Mặt hoa lảng vảng tàn nhang ..ria mồm
Miệng thì sơi cả chậu cơm
Mũi to mắt lé ..khiếp hồn giai nhân
Mấy hôm không tắm hôi rình
Sang nhà em rủ ra đình nghe ca
Nào ngờ mới bước vô nhà
Bố em đã chửi: mẹ cha con nào
Đi bậy bạ ở nhà tao
Con mèo con chó con nào ra đây
Mùi gì chua loét thế này
Tao mà bắt được biết tay tao liền
Vừa cay tôi nghĩ luyên thuyên
Bố già mũi thính kền kền chắc thua
Nghĩ thôi cái việc đình chùa
Về tắm cho sạch để xua cái mùi
Hôm qua em bắt làm thơ
Tả về vẻ đẹp mộng mơ của nàng
Hứng lên tôi phọt một trang
Nhưng vô duyên cớ là nàng oánh tôi
Tôi kể các thánh cùng soi
Bài thơ tôi tả là thời như sau
Thân em tròn tựa trái cau
Làn da cháy nắng nên màu đen đen
Mẹt em như cái bóng đèn
Mắt em không khác cú đêm rình mồi
Còn thì nói 2 quả đồi
Phẳng lì ko khác đi't nồi nấu cơm
và thì
.
bốp
Sang nhà bố vợ tương lai
Vui mừng tôi mới mang vài con dao
Nhầm..cam quýt với ít đào
Tính đi tính lại cũng vào 2 cân
Sang nhà thấy mẹ đang nằm
Còn em mải miết đang băm ít bèo
Bố em mang cám cho heo
Xách 2 xô cám ngã vèo xuống sân
Tôi cười như một gã hâm
Bảo: sao bác đoảng hết phần cháu con
Bố em tay xách cái đòn
Đập tôi dập mịa hai hòn..khổ tôi
Đêm nay trời đẹp nhiều sao
Ngước lên tôi hỏi trời cao vài điều
Sao con chẳng có ai yêu
Công danh sự nghiệp như diều đứt dây?
Tiền trong túi nó chẳng dầy
Con phải sống hết đời này vậy sao?
Ông trời nói giọng thều thào
Để nguyên tao ngủ..trăng sao ngứa mề
Mai ông còn bận thả dê
Mày còn hỏi nữa tao ghè rụng răng
Bước tới bên em bước quá đà
Lỡ tay ôm trọn cái vòng ba
Trợn mắt nàng nhìn ôi ghê quá
Dám sàm sỡ sao..chết với bà
Nàng tung thẳng cánh tôi năm đá
Trên thì nhằm mắt dưới vô cà
Phụ nữ thời nay sao ghê quá
Tôi về vô thẳng viện đa khoa..
Bữa xưa tôi ghé nhà nàng
Đúng vào dịp Giỗ họ hàng đông vui
Nàng mời tôi ở dập vùi
Ý nhầm là ở chung vui gia đình
Tôi thì vì nghĩa quên sinh
Ô kê 1 tiếng vì tình ngại chi
Vào trận nốc được 3 li
Máu dồn lên não thị phi chẳng màng
Ba nàng tôi cũng so ngang
Xưng anh với chú rõ ràng chẳng ngoa
Và rồi suốt 4 tháng qua
Bệnh viện VIỆT ĐỨC tôi là ở luôn..
Anh Nghĩa mà lấy chị Trang
Bà con lối xóm thắp nhang chúc mừng
Chị Tưng mà lấy anh Bừng
Gia đình đặt cỗ khoảng chừng nghìn mâm
Anh Nhẫn lấy phải chị Tâm
Người người khiếp sợ, ai gần là tiêu
Chị Huyền mà lấy anh Siêu
Chắc là làm được những điều khó tin
Thời nay xin việc thật khó khăn
Có bằng đại học đói nhăn răng
Huống chi 12 bằng trung học
Có nước về quê làm lúa ăn.
Xin việc thời nay phãi có tiền
Con ông cháu cha có uy quyền
Dẩu là học vẹt như me dốt
Cũng có việc làm sống hiển nhiên
Dù có học giỏi nhưng nhà nghèo
Không có uy quyền sẽ mắc eo
Chạy đông chạy tây đi xin việc
Xăng này tiền nọ thế là teo.
ỨC CHẾ
Hôm nay chợt nhận ra là
Wifi nhà hỏng thôi thà đập luôn
Ngày làm, đến tối lại buồn
Vào "phây" (face book) chém gió ôi thôi tiêu rồi
Mạng lag bị chém liên hồi
Điện thoại cùi bắp không bồi được thêm
Giật mình thổn thức trong đêm
Nhớ ra hàng xóm có thêm tuyệt vời
Wifi nhà nó mù trời.
Gọi điện hỏi pass nó thời cho ngay
Số thời gặp phải thằng gay
Nó say phim sếch cả ngày lẫn đêm
Mình vào mạng lag triền miên
Để đêm nó ngủ sang rình đập luôn....
________
Em bức xúc vụ tối hôm qua lắm ạ... wifi nhà bị hư.. sang câu ké thằng hàng xóm mà lag không chịu nổi... giờ em chỉ muốn sang đập cục wifi nhà thằng hàng xóm thôi...
Đàn gà cục tác quanh sân
Một con lúi húi trượt chân xuống hồ
Gặp ngay phải chú cá rô
Bô bô cái miệng .Mày nô lắm vào!
Bỗng gà nhìn thấy cào cào
Há ngay cái mỏ .Mày vào đây chơi!
Cào cào cất tiếng .Trời ơi!
Sao gà khôn thế định sơi tôi à!
Bỗng đâu một chú cáo già
Ra ao uống nước nhìn gà đòi sơi
Gà nói gà đang tập bơi
Chờ em bơi thạo rồi sơi anh à
Chợt đâu thấy bóng cô nàng
Ra ao rửa bát thấy gà vót lên
Chẳng may giẫm phải con sên
Trượt chân ngã xuống không lên được bờ
Cô nàng cất tiếng, trời ơi!
Có ai cứu với tôi rơi xuống hồ!
Một anh đứng đái tồ tồ
Chợt nghe có tiếng dưới hồ đang rên
Chàng chạy quần chưa kéo lên
Càng chạy càng tụt rơi luôn cái quần
Dưới hồ cô gái bần thần
Hai tay chới với hỏi .Quần anh đâu?
Tồng ngồng chàng đứng hồi lâu
Cô gái mất hút ao sâu đáy hồ
Vội vã lao xuống chàng vồ
Nếu chậm một chút cái hồ nó sơi
Nàng hỏi, Anh biết bơi à
Quay đi lảng tránh quả cà đang phơi
Chàng nghe không rõ tưởng.. Chơi
Hổn hà hổn hển ,Mệt thôi anh từ..
(Huy Nguyên)
Anh yêu em nhất mùi hôi nách
Hương nồng nàn thoang thoảng ngất ngây
Chuột chù ngửi thấy cong đuôi chạy
Rán đậu trên tường cất cánh bay
Bọ xít trên cây rơi xuống đất
Bọ hung dưới đất bay lên trời..
Đôi lời gửi bạn "óc- heo"
Ăn no "lừa gạt " "viet-tell" thẻ cào
Sống đời nếu muốn làm giàu
Bỏ sức lao động mình ra "kiếm tiền"
Đừng gieo bao nỗi "ưu phiền"
Lên nét chia sẽ "gạt tiền" người ta
Bạn bè cô bác gần xa
Cùng là người "Việt" chúng ta đấy mà
Nên làm việc "Thiện" đi nha
Còn làm điều "Ác" thì là bất nhân
Thương người như thể thương thân
Nhường cơm sẻ áo mới là điều hay
Hôm nay tôi viết thơ này
Bởi vì bức xúc lâu nay lắm rồi
Tôi thường hay viết thơ cười
Có gì xin lỗi mọi người trước nha.
(Quang Phong Le)
Hôm qua lên hỏi Ngọc Hoàng
Hỏi rằng tiên nữ bảy nàng ở đâu
Ổng kêu...tụi nó chăn trâu
À không..tụi nó ở đâu dưới trần
Bảy đứa này nó cù lần
Làm tiên hổng chịu..nai lưng ra cày..
Nghe nói chúng ở Thơ Hài
Mở quán gì đó cày ngày cày đêm
Khi đi tao đã nói thêm
Xuống đó kiếm việc êm êm mà làm
Vậy mà chúng vẫn cứ ham
Mở quán buôn bán mộng tham làm giàu
Hổng biết buôn bán ra sao
Mà thấy tụi nó lâu lâu lẻn về
Khi thì bắt mấy con dê
Lúc thì rình rập tao phê thuốc lào
Vội vàng chôm chỉa nháo nhào
Chén bát đũa muỗng bỏ bao cho đầy
Chôm vàng tao hết mấy cây
Chắc là vốn liếng sạch bay đi rồi
Tiên gì hổng chịu trên trời
Cứ thích xuống duới quậy nơi dương trần
Lỡ mà cái bệnh tâm thần
À quên...cái bụng nó dần phình to
Chuyện này ta rất là lo
Muốn chồng thì lấy đại cho tao nhờ
Tối ngày lơ lửng hội thơ
Khiến cho trai trẻ dựng cờ phất lên
Khùng điên hết mấy chục tên
Viết thơ xin cưới gửi lên trên này
Mày xuống chuyển lời tao đây
Thằng nào muống cưới gả ngay cho rồi
Sính lễ thì chỉ ít thôi
Gọi là cho có lấy đôi tấn vàng
Đón dâu chục chiếc xe tang
À không...xe cưới thẳng hàng ok
Xong rồi thoải mái cứ dê
À không...thoải mái rước về trần gian...
Vậy ai muốn rể Ngọc Hoàng
Cứ việc lên tiếng Mã đang ngóng chờ
Nhân tài ở cả hội thơ
Muốn lấy mấy ả tiên khờ... ra đây.
(Mã Quốc Phi)
Em ơi lấy chồng đi
Còn chần chờ chi nựa
Anh đây cũng lỡ hứa
Môt nàng dâu về nhà
Anh đã nói mẹ cha
Năm nay con cưới vợ
Anh và em cùng nợ
Một món nợ giống nhau
Vậy mình cùng giúp nhau
Cho ông bà khỏi cáu
Cho hai bên có cháu
Thêm vui cửa vui nhà
Em là cô gái thôn quê
Sớm khuya vất vả vì nghề làm nông
Ngày ngày tát nước gầu sòng
Chân tay thô ráp, ngực mông đẫy đà
Quê nghèo mốt mới đâu ra
Có bộ quần áo mặc ba năm liền
Mười hai trổ mã lớn lên
Muốn mua áo mới nhưng tiền đâu ra
Cũng vì thương mẹ thương cha
Áo cũ mặc chật nhưng mà vẫn nguyên
Thập thò một cõi thiên nhiên
Cũng là hai quả đào tiên trái mùa
Anh đừng chỉ trỏ cười đùa
Tội thân cô gái quê mùa như em.
(Hạnh Phúc Đơn Sơ)
Hôm qua tôi đến nhà em
Ra về mất biến...2 ngàn gửi xe
Biết thế ra xừ bụi tre
Vừa được...xạ láng...gửi xe...hem tiền
Quê anh nghèo lắm em ơi
Yêu anh chỉ có khoai xơi suốt ngày
Khoai anh to mập lắm thay
Mới nhìn đã thích sờ tay lại thèm
Vén qua bộ rễ đan xen
Củ dài nhẵn nhụi lại thêm củ tròn
Khoai vừa đến độ đang ngon
Ai thử một miếng sẽ còn muốn ăn
Vậy thì sao phải lăn tăn
Yêu anh thích thế còn mong muốn gì
Khoai to anh chẳng ngại chi
Chẳng lo chết đói còn gì sướng hơn.
(Hạnh Phúc Đơn Sơ)
Ngày mai cô giáo hẹn bồ
Gọi điện thông báo học trò nghỉ nha
Học trò chạy vội về nhà
Ông ơi mai dẫn cháu ra biển đùa
Rồi ông dẫn cháu đi mua
Bộ đồ câu cá, câu cua nữa mà
Gật đầu ông mới nhớ ra
Hẹn cô thư ký tặng quà ngày mai
Ông liền gọi xuống tổng đài
Bảo cô thư ký ngay mai bận rồi
Bữa khác quà sẽ gấp đôi
Lại còn thêm cả một hồi vui tươi
Cô thư ký mỉm miệng cười
Không ăn còn đó có ôi đâu mà
Rồi cô gọi điện về nhà
Ngày mai hủy họp rồi nha chồng hiền
Anh chồng suýt nhảy dựng lên
Vội vàng tìm số rồi liền gọi ngay
Em yêu mai chớ đến đây
Có con sư tử hai tay ở nhà
Cô giáo buồn quá thế là
Cô cầm điện thoại gọi qua học trò
Giọng chua như dấm lại to
Ngày mai vẫn học nhé trò thân yêu.
(Hạnh Phúc Đơn Sơ)