Những bài thơ trong "Chùm thơ hay về trường lớp xưa - Hoài niệm tuổi học trò" này có thể sẽ làm bạn bồi hồi xúc động về một thuở vô tư cắp sách đến trường, tuổi học trò với mối tình đầu trong sáng.
Thơ hay viết về mái trường xưa (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Dương TuấnTôi trở về thăm lại mái trường xưa
Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy
Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.
Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười giờ nở trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.
Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.
Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi
Giọng say đắm rót từng lời quý báu
Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo
Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?
Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi
Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại
"Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?"
Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.
Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay
Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ
Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày gần ...em trở lại.. Thầy ơi!
CÒN MÃI..
Thơ: Hồng LiễuNgày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời...!
Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi...
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe... !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!
Thơ nhớ về trường xưa (ảnh: internet) |
VIẾT CHO TA MỘT GÓC SÂN TRƯỜNG
Tác giả: Phan Thành LanhThêm một lần ta đặt bút làm thơ
Thả câu chữ theo lá bàng rơi thoảng
Tặng riêng ta làm hành trang năm tháng
Góc sân trường thơ thẫn cánh chim bay.
Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hay
Tiếng trống trường, những nô đùa, bài giảng
Có đôi khi... bóng áo dài xa - thoáng
Nghe mênh mang ...tuổi hạ thuở - xa - nào.
Cũng có ngày trời đất chẳng ra sao
Nắng hâm hấp mưa xồn xồn quái lạ
Bãi xe ta cũng cựa mình rôm rả
Chú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)
Mùa hạ về ngheve hát lâm li
Ngắm phượng hồng xênh xang khoe áo mới
Ta nghe ta ... một thời lưu bút gợi
Cũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.
Mùa theo mùa tâm trạng xếp theo chương
Có phần ghi: Trách cuộc đời đau đáu
Phần to hơn: Cảm ơn thầy đã tạo
Cho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.
Ngẫm lại: Cười những sự kiện không may
Thôi chết rồi chú ơi! con ...mất vé
Mặt nữ sinh đỏ hồng, khe mắt lệ
Bất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.
Và cứ thế ngày cứ lại qua ngày
Ta thuộc làu những tay thon, xe máy
Cả cái TÊN cũng từ lâu quên khuấy
Miệng thầm cười tên mới… "CHÚ XE ƠI".
BÀI THƠ: TRÒ CŨ TRƯỜNG XƯA
Thơ: Phụng Hải Đăng
Tháng mười một trở về thăm trường cũ
Thăm thầy cô đã xa cách bấy nay
Cây phượng già đứng đó suốt đêm ngày
Minh chứng cho bao học trò tiếp bước
Rồi thời gian từng lớp người sau trước
Họ có mặt trên khắp mọi nẻo đường
Với tình cảm từ mái trường mến thương
Ơn thầy cô đã vun trồng chắp cánh.
Bao vất vả ngày đêm với đèn sách
Soạn giáo án cho buổi học sớm mai
Dạy kiến thức cho lớp người tương lai
Để có hành trang vào đời lập nghiệp.
Người lái đò vẫn thầm nặng lái tiếp
Trở học trò không quản ngại nắng mưa
Rồi chứng kiến bao nhiêu cuộc tiễn đưa
Khi ra đi và rồi quay trở lại.
Ơn thầy cô chúng em ơn mãi mãi
Bụi phấn bay thầy cô bạc mái đầu
Đem kiến thức thầy cô giảng từng câu
Ngày qua ngày với biết bao thế hệ.
Dịp ngày lễ chúc thầy cô sức khoẻ
Cả cuộc đời với sự nghiệp trồng người
Giúp xã hội ngày một đẹp tốt tươi
Cả nhân loại tôn vinh nghề nhà giáo.
Thơ hoài niệm về mái trường, tuổi học trò (ảnh: internet) |
TA VỀ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Tác giả: Vũ NgaTiếng trống trường còn vang vọng đâu đây
Cánh phượng nhỏ làm dày lên nỗi nhớ
Bao trái tim non cùng hoà nên nhịp thở
Gọi yêu thương trải khắp mái trường xưa
Ta vẫn về để thấy nắng ban trưa
Ngôi trường cũ với ngàn bông hoa nắng
Để thấy mình trên từng trang giấy trắng
Vời vợi xa nhưng thương nhớ vẫn đong đầy
Ta vẫn về để thương nhớ đầy tay
Kỷ niệm cũ cứ ùa về bối rối
Để trái tim nhắc nhở thời nông nổi
Nhớ tiếng cười rung động tuổi thanh xuân
Ta vẫn về hong lại những ngày xanh
Cho ký ức trượt qua vùng mơ mộng
Cho vết hằn tháng năm không còn rộng
Để thấy mình yêu lắm khoảng trời xanh
Và ta đã về cho thương nhớ vây quanh.
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Thơ: Võ Sơn Lâm
Nhớ sao những buổi trưa hè
Ngắm hàng phượng vĩ tiếng ve gọi bầy
Mái trường rêu phủ còn đây
Bao năm xa cách các Thầy các Cô
Còn kia tấm ảnh Bác Hồ
Dặn dò các cháu cơ đồ mai sau
Học cho giỏi, để làm giàu
Sánh vai cường quốc năm châu tiếng Người
Các em như đoá hoa tươi
Thầy Cô vun đắp nên người mai sau
Gặp lại tưởng ngỡ buổi đầu
Tóc Thầy Cô đã điểm màu thời gian
Thầy trò xúc động ngập tràn
Vòng tay thắm thiết chứa chan nghĩa tình
Trống trường đã điểm tùng rinh
Chia tay mái ấm ân tình luyến lưu .!..
MỘT THỜI ĐÃ XA
Tác giả: Phương NguyễnXa xa nghe tiếng trống trường
Mà sao cảm thấy trong lòng lệ tuôn
Nhớ về bóng dáng thân thương
Nhớ ngày cắp sách một thời đã qua.
Nhớ cành phương vĩ là đà
Tiềng ve rộn rã gọi mùa hè sang
Nhớ từng ghế đá thân quen
Nhớ tà áo trắng thướt tha hôm nào.
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dào
Bỗng dưng gợi lại trong tôi thế này
Nhớ từng giọng nói của thầy
Nhớ dòng nước mắt ngày nào xa nhau.
Giờ đây lòng dạ xuyến xao
Nhớ trang lưu bút hôm nào trao tay
Xa nhau mười bốn năm dài
Mà tôi cứ ngỡ như là hôm qua.
Thơ nhớ về tuổi học trò (ảnh: internet) |
THĂM MÁI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Tùng Nguyễn
Hàng phượng vĩ bao năm còn đứng đó
Câu tự tình.. khắc gốc nhỏ ai hay.?
Mấy mùa xa không quay lại chốn này
Hương gió thổi sao ngất ngây đến lạ.
Khuôn viên cũ chẳng còn ngôi nhà lá
Mái trường xưa cây bóng tỏa khắp sân
Cánh bằng lăng thả sắc tím hương nhuần
Da diết nhớ .. tuổi xuân thời đi học.
Ve réo rắt gọi ai mà như khóc
Giữa hè về cái nóng héo vần thơ
Ai đã đi.. ai còn ở đến giờ ?
Bỗng muốn hỏi người lái đò xưa ấy
Ngó bục giảng Thầy Cô như còn đấy
Ánh mắt hiền luôn dạy dỗ các em
Ân tình này chắc mãi chẳng hề quên
Tìm viên phấn viết lên điều hy vọng.
Nay trở lại sau bao ngày vắng bóng
Mà thấy lòng cháy bỏng tuổi hồng mơ
Cố nhân ơi dù xa cách bây giờ
Nhưng kỷ niệm tuổi thơ còn thắm mãi..
TÌNH ÁO TRẮNG
Thơ: Diệp Ly
Nỗi nhớ đầu đời em nhớ về anh
Nhớ tuổi học trò tình xanh ước vọng
Áo trắng tan trường bay trong gió lộng
E ấp thư tình giấc mộng đầu tiên.
Ký ức ngọt ngào năm tháng vẹn nguyên
Lưu lạc trăm miền tình xưa còn đó
Có cây còng già bạc đầu trong gió
Lớp vỏ xù xì còn rõ hàng tên.
Ai xa ai rồi ,ai nhớ ai quên
Nhân chứng tình đầu đôi tên còn đó
Nét chữ nghiêng nghiêng với dòng mực đỏ
Bên cạnh hoa hồng còn có đôi tim.
Mấy mươi năm rồi tăm cá bóng chim
Người ở phương xa ,người tìm kỷ niệm
Để giấc mơ xưa nữa chừng tắt lịm
Nuối tiếc ngập lòng chiều tím hoàng hôn.
Mùa hạ lại về nỗi nhớ dài hơn
Nhớ cây còng già trước sân trơ trọi
Ai ở xa xôi có từng về lại
Tìm kiếm một thời vụng dại hồn nhiên.
TRƯỜNG XƯA
Thơ: Nhà Quê
Tôi trở về thăm mái trường xưa
Thăm cây phượng vĩ, mấy gốc dừa
Tìm lại trong vòm xanh ấy nhỉ
Dăm tiếng chim chuyền hót say sưa
Tôi trở về đây với tuổi thơ
Trở về trẻ dại đã xa mờ
Bạn bè dăm đứa chơi chuyền chắt
Nhảy dây đuổi bắt trống quên giờ
Có phải là em .....phải không em
Ngỡ ngàng quay lại, dáng thân quen
"Em cô lớn quá sinh viên ạ"
Ân cần cô hỏi "khỏe không em"
Cô vẫn như xưa, vẫn dáng gầy
Bao năm bụi phấn tóc thêm mây
Vẫn đôi mắt ấy hiền như mẹ
Cho chúng em qua chuyến đò đầy
Kí ức trở về vẫn còn đây
Từng lời cô giảng chẳng hao gầy
Đi bốn phương trời " tiên học lễ"
Phượng hồng như lửa thắp trên cây
Đi xa ai nhớ phút giây này
Câu thơ viết vội sợ gió bay
Cầu Kiều mấy nhịp đò bao chuyến
Sang bờ con sóng gợn hồn say.....
Quang Anh tổng hợp
Thương ai đó ... Áo tinh khôi
Bâng khuâng xao xuyến, bồi hồi nhớ mong
Ai đi nắng đã vương hồng
Hàng cây ghế đá còn trông còn chờ.
Vô tình ai ... Bước ngu ngơ
Nẻo đường muôn dặm bến bờ hợp tan
Ơ hay, ai chớ vội vàng
Con Chim còn ngóng, lá Bàng trông theo.
Tàu bay giấy ... Lượn cái vèo
Vô tình gặp phải ai nheo mắt nhìn
Tóc thề ai bỗng lặng thinh
Hồn ai ngơ ngẩn để mình vu vơ.
Tại ai đó ... Thấy thẫn thờ
Mây xanh mắt biếc để giờ nhìn nhau
Nụ cười vơi hết niềm đau
Trống trường đã giục thôi mau học bài.
Tôi muốn quay về với tuổi thơ.
Chẳng biết ưu phiền, chẳng bơ vơ.
Tha hồ vui đùa cùng bè bạn.
Suy nghĩ thoải mái , chẳng thẩn thờ.
Tôi biết : đó chỉ là mộng ước.
Của tôi, của một kẻ ngu ngơ.
Mặc kệ, tôi vẫn luôn ước muốn.
Trở về lại có một tuổi thơ!!!
PHƯỢNG BUỒN
Trời đông về phượng buồn tê tái
Có ai dừng lại ngắm phượng không
Cả bầu trời mênh mông ảm đạm
Xám xịt rồi phượng chẳng còn gì rơi
Nơi cuối đường càng thêm hoang vắng
Áo trắng bây giờ xa vắng nơi đâu
Khẳng khiu cành phượng có lỗi gì đâu
Nay phượng sầu tiếc thương mùa đã lỡ
Có ai còn đứng trước phượng bỡ ngỡ
Cứ trầm trồ khen nét đẹp thơ ngây
Lấy giấy bút làm thơ rồi mơ mộng
Sống một đời yêu cánh phượng bay bay
Có ai hay gió đông không thương tiếc
Chiếc lá nào rồi cũng phải rụng rơi
Nơi dòng đời tạo hóa sinh thế đấy
Thấy mà buồn cho một kiếp phượng rơi
Lâu rồi không về thăm trường xưa
Lòng chợt bồi hồi giữa nắng trưa
Cảnh vật còn đây người xa mãi
Phượng hồng bao kỷ niệm đong đưa
Thời gian chợt trôi qua tầm tay
Bảng đen phấn trắng trang viết đầy
Tôi đi quên lời xưa hẹn ước
Để ngày trở lại buồn phút giây
Tôi vẫn nhớ hoài dáng cô thầy
Truyền đạt cho tôi những lời hay
Vun vén ước mơ vào trang giấy
Bao nhiêu mộng đẹp đã đấp xây
Giờ tôi vẫn hoài trắng đôi tay
Ngồi ôn kỷ niệm tuổi thơ ngây
Buồn thương số phận đời đưa đẩy
Con đường không lối bóng đêm dày
Bao nhiêu năm qua dòng đời dài
Không ngờ chớp mắt ngọn gió xoay
Từ ngày tôi rời xa trường củ
Mùa thu đi qua lá rụng đầy
Bạn của tôi ơi phương trời nào
Thầy cô thân thuộc ở nơi nao
Ngậm ngùi tôi đứng trong góc khuất
Ngàn lần vọng tưỡng bóng lầu cao...
Ngày ấy, sân trường vang tiếng trống
Nhìn em áo trắng quá kiêu sa!
Một năm học mới đầy mơ mộng!
Sách vở ngập tràn hương với hoa…
Thầy xếp em ngồi ngay phía trước
Tóc đen che kín khung trời mơ!
Lắng tai nghe tiếng cười rúc rích
Cắn bút lựa vần, anh làm thơ…
Gió đưa thoang thoảng mùi hương bưởi
Buổi sáng mắt no vì lưng thon!
Nhiều lúc nhìn em trong tư lự
Đêm về hồn lại thấy cô đơn…
Rồi một ngày kia,hoa biết nói
Hộc bàn rớt lại tờ thư xanh!
Em nhận, lòng vui như mở hội
Tình đã chen ngang chuyện học hành…
Suốt một năm trời,chỉ nắm tay
Sắp vào đại học vẫn thơ ngây!?
Nụ hôn chỉ dám in lên má
Đã thấy hồn tan trong ngất ngây…
Áo trắng bây giờ biết về đâu?
Sân trường sao chỉ có mưa ngâu?
Khai trường tiếng trống gây nhung nhớ
Một giấc mơ hoa, lắm sắc màu…
Đêm chưa ngủ mình nghĩ về các bạn
Niên học nào mình nhớ mãi không quên
Tà áo trắng chúng mình thường trêu ghẹo
Một cô nàng đôi mắt đẹp như tiên
Chiều hôm đó giờ ra chơi gió lộng
Cả sân trường một màu trắng như mây
Con gái nhảy dây,con trai đá bóng
Riêng có hai người ngồi nói chuyện tương lai
Kỷ niệm buồn sau cánh cổng này đây
Ngôi trường đó một thời tôi đã khóc
Khóc tình bạn dỗi hờn trong lớp học
Khóc một ngày hoa phượng nở chia tay
Và khóc cả một trời mưa hối hận
Là những lần tôi trốn học đi chơi
Là những phút tôi buông lời tức giận
-Thầy ơi thầy,em xin lỗi thầy ơi....
Sáng thứ sáu có gì là mới mẻ
Cũng đến trường như bao bạn khác thôi
Cũng ngồi học ngoan hiền và lặng lẽ
Nhưng sao lòng buồn tựa cánh hoa rơi...
Và tôi biết khi trống trường vang dội
Là ngoài trời hoa phượng sẽ như mưa
Tiết học cuối quanh tôi ai cũng khóc
Tiếng ve sầu nức nở một bài thơ
Ngày tổng kết trước khi thi tốt nghiệp
Cả sân trường biển nước mắt trào dâng
Những đứa bạn ngày thường hay tinh nghịch
Cũng chạnh lòng khi nghe đọc diễn văn
Ai xao xuyến mỗi khi hè về đến
Tôi bâng khuâng nhìn xác phượng tả tơi
Con ve khóc giữa sân trường trìu mến
Không gian buồn gió thổi lá rơi rơi...
Bạn đừng hỏi vì sao tôi buồn thế
Nếu biết rằng năm tháng chẳng về đâu !
Những kỷ niệm xin hãy còn cất giữ
Thuở học trò mình đã gọi tên nhau.
Đêm chưa ngủ mình nghĩ về các bạn....
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ!
(Kỉ niệm tuổi học trò)
Lớp12c NK 1976 TH CẦN GIUỘC
Thuở học trò ba năm làm lớp trưởng
Học thì lười tính bướng lại ham chơi
Nhớ lần bài vật lý nuốt không trôi
Trên bục giảng thầy tôi buồn không mắng
Đầu bàn trên cô em ngồi lo lắng
Mắt xoe tròn lẳng lặng cắn vành môi
Giờ ra chơi tôi vẫn thấy em ngồi
Không xuống lớp vui chơi cùng chúng bạn
Và cứ thế kéo dài hơn nửa tháng
Tôi chờ ngày mãn hạn án tù treo
Tan trường về vội vã bước chân theo
Cho xin lỗi lần sau không vậy nữa
Rồi một chiều đăm chiêu nhìn ra cửa
Trước cổng trường lần nữa phượng trổ hoa
Biết mai này ta sắp phải chia xa
Và cứ nghĩ hè qua mình lại gặp
Hôm tựu trường ngoài sân người tấp nập
Mắt thẩn thờ ôm cặp ngó mông lung
Sáng hôm nay tôi đến lớp sau cùng
Thầy chủ nhiệm nỗi đùng lên cơn giận
" Anh lớp truỏng đầu năm anh vẫn bận
Việc học hành lận đận sẽ theo anh "
Quá đầu giờ thầy mở sổ điểm danh
Gọi tên em nhìn quanh thầy không thấy
Tuổi hồn nhiên mất sau ngày học ấy
Nét trầm tư từ ấy mãi đeo mang
Toán hay văn cũng chẳng ngó chẳng màng
Năm học cuối lang thang nhiều hơn học
Cô bé ơi tim ta giờ cô độc
Tháng ngày dài thả dốc mặc thời gian
Trách ai đây lỗi ấy đâu do nàng
Như định mệnh đã an bày duyên số
Một tình yêu chưa bao giờ thố lộ
Vội vàng xa từ độ tuổi ngây ngô
Em ra đi để anh đợi anh chờ
Và anh biết làm thơ từ dạo ấy.
HÈ RU NỖI NHỚ
Mỗi độ hè sang lại nhớ trường
Cô Thầy Bạn hữu mối yêu đương
Lũ ve lột vỏ kêu trên phố
Hàng phượng tung tăng rớt dưới đường
Thuở ấy niềm thương tim trọn giữ
Bây giờ nỗi nhớ dạ hoài vương
Thương ơi!-Một thoáng đời như ảo
Xin mãi còn trong giấc mộng thường
HẠ VẮNG
Đỏ tươi hoa phượng héo nắng vàng
Tung bay gió lượn nhớ trường xưa
Xanh tươi tỏa cành vươn bóng mát
Lung linh khoe sắc gọi hè về
Rã rich tiếng ve gợi thương nhớ
Hạ về áo trắng nhớ thầy cô
Tự tình lưu bút đầy hoài mộng
Nhặt hoa ép tím tuổi học trò
TRƯỜNG XƯA
Tuổi thơ ai cũng 1 lần đi học
Cũng 1 lần được gọi thầy gọi cô
Những kí ức dưới mái trường trung học
Sẽ khắc sâu trong tim mỗi người
Nhớ phượng hồng,nhớ bóng bạn thương
Nhớ ghế đá, nhớ buổi chiều ngơ ngẩn
Tiết học cuối cùng sao trôi nhanh quá
Vội viết đôi lời xin gửi lại đây
Biết bao kỉ niệm tuổi học trò
Có đọng lại trong tâm trí bạn
Hay trôi dần theo năm tháng thời gian
"3" năm rồi lại đến lúc chia tay
Đã đến lúc ta tiễn nhau đi mãi
Xa trường rồi, xa bạn bè thầy cô
Vui buồn xin gói trọn trong lưu bút
Sợ rằg mai sau sẽ nhạt nhòa mất
Mỗi ng 1ngã nhưg con tim ở lại
Và tới lúc ta lục tìm kí ức
Con tim ơi! vẫn căn tràn sức sốg
Dẫu xa rồi vẫn yêu mãi trg ơi!!!
P/S: Em muốn tặng bài thơ này cho các anh chị lớp 12, mong rằng các anh chị sẽ chuẩn bị thật tốt cho kì thi sắp tới.
PHƯỢNG VẮNG
Hoa phượng nở tươi héo nắng vàng
Tựa chùm lửa đỏ rực trường xưa
Vương nhành mạnh mẽ xanh tha thiết
Đong đưa hé nhụy gợi hè sang
Ve kêu rã rích người thương nhớ
Hạ về lưu luyến bóng thầy cô
Tự tình hoài vọng đầy lưu bút
Ép hoa tím cả tuổi học trò
LƯU LUYẾN
Nhớ đường xưa, hàng cây rợp bóng mát.
Đường tới trường, tà áo trắng tung bay.
Nghiêng tập vở, tay giữ mái tóc thề.
Gió ơi gió, xin đừng làm tóc rối.
Vương lá vàng, quấn quít bước chân nhanh.
Nhớ Thầy Cô, nhớ cả các bạn bè.
Nhớ sân trường, với hàng cây phượng vĩ.
Nhớ ngày ra trường , nhớ buổi chia tay.
Xa Thầy Cô, xa bạn bè thuở ấy!
Bước vào đời, không quên mái trường xưa.
Hôm nay nhỏ về thăm trường cũ
Chẳng thấy anh-người thầy giáo ngày xưa
Vẫn ngôi trường cánh cửa sơn xanh biếc
Những hàng cây ngơ ngẩn đứng đợi chờ
Từng chiếc lá cuối mùa cố nghiêng mình theo gió..
Trái tim buồn lặng lẽ chạm dư âm...
Hồn lắng đọng một phút thôi rất khẽ...
Em bay về với hiện thực của riêng e.
Kỷ niệm ấy vẫn hiện về nguyên vẹn. .
Anh đây rồi...đôi mắt kính thân quen
Dáng hiền từ bên bục giảng im lìm
Anh đang thả mình vào từng trang giấy nhỏ
Lối văn đậm đà làm sâu lắng lũ học trò bé nhỏ như em.
Em vẫn nhớ như in từng bài dạy thân quen
Em còn nghe thấy tiếng thở êm đềm
Cả nhịp đập của trái tim anh nữa đấy
Lũ bạn em ngày xưa giờ vẫn hay nhắc lại
Bảo chúng mình là ngốc nghếch biết bao nhiêu
Vì ngày đó yêu nhau mà ko dám đấu tranh
Tình yêu mà đâu có tội hả anh
Mình yêu nhau như hai kẻ ngốc trốn tìm
Vì yêu em nên phải chịu iu phiền
Bao điều tiếng a can tâm gánh chịu.
Rồi nước mắt của bao người có tội
Nghiêng mình rơi trên nấm mồ ngây dại kẻ tình si.
Anh ra đi mang theo cả tình yêu em vào đất.
Để trái tim này đau xót mãi ngàn năm
Em phải bước một mình trên đường đời tội lỗi
Và linh hồn anh mãi dõi theo em từng bước.
Hôm nay em lại về thăm anh nơi chúng mình hẹn ước
Tình yêu đầu đời mình giữ trọn trước sau.
Mùa đông xưa đã minh chứng tình sầu
Hôm nay đông lại về ôn lại yêu dấu lẫn đau thương..
Em thắp nén nhang tình nức nở gục vào anh hờn dỗi.
Cũng mùa đông này ta đã chạm vào nhau...
thăm lớp cũ với bao kỉ niện
áo trắng học trò, ôi lứa tuổi thần tiên
mà một thời ta đã từng có.
đã một thời phượng hồng thắm đỏ
trong tim bạn cũng như tim tôi
những tình si vụng dại đầu đời
những chân tình chẳng khi nào phai phôi.
gần mười năm năm trời bạn tôi ơi
ngôi trường mình giờ đổi thay nhiều quá
ghé lại thăm toàn cảnh vật mới lạ
chỉ có những ký ức còn nguyên.
tôi với bạn giờ hết tuổi thần tiên
cùng sô bồ với dòng đời nghiệt ngã
cùng lo toan trăm bề vất vả
cuộc sống này chẳng ai giống ai
đã gần mười năm năm đoạn đường dài
bạn bè ơi phương trời này _các bạn đâu
sân trường buồn ,giọt mưa ngâu
tiếng ve nức nở gợi sầu trong tim.