Những bài thơ cảm động trong Những bài thơ hay viết về Cha là những lời nói yêu thương nhất mà những người con muốn gửi đến Cha già dấu yêu của mình.
THƠ VỀ CHA: CHƯA NGUÔI
Tác giả: Hương HươngBa đi ngần ấy thời gian
Mà sao con vẩn ngỡ ngàng Ba ơi!
Đêm đêm con ngó sao trời
Xem xem trên ấy Ba ơi!có về?
Mộ phần Ba ở dưới quê
Cỏ hoa xanh lá không chê chút nào!
Nghi ngờ chưa chắc Ba đi
Vì hình ảnh củ chẳng chi đổi dời
Nụ cười ấm cả biển khơi
Cái nhìn trìu mến làm vơi nổi buồn
Sao giờ nhìn thấy lệ tuôn
Khói hương vây phủ cả khuôn hình rồi
Ba ơi!đành phải vậy thôi!
Sanh lảo bệnh tử là nôi con người
Cầu trời tiên cảnh Ba cười
Thong dong dạo cảnh an vui tiên bồng.
TÌNH CHA
Tác giả: Vũ SongThu về xóm cũ lá vàng rơi
Ngỡ tưởng hình cha giữa nắng ngời
Gương mặt hiền từ đầu trắng điểm
Thân gầy da sạm áo nâu phơi.
Tuổi trẻ người đi khắp biển trời
Dưới cờ đuổi Pháp chốn cùng nơi
Hoà bình cha lại vui cày cuốc
Khắc khổ hằn lên cả dáng người.
Con về chốn cũ dạ chơi vơi
Mãi vọng tình cha buổi thiếu thời
Ấm áp vòng tay mềm mại đỡ
Nồng nàn ánh mắt thẳm trùng khơi.
Trào dâng nỗi nhớ chẳng nên lời
Vẫn thấy cha già quạt thảnh thơi
Như đợi con xa về tựa cửa
Giàn trầu vẫn đẹp bóng cha ơi.
TÌNH CHA 2
Tác giả: Thái TàiTình Cha tựa ánh thái dương
Rạng ngời soi sáng bước đường con đi
Thân gầy Cha gánh sầu bi
Thăng trầm cuộc sống lụy phiền cha mang
Đời Cha trót nhuốm cơ hàn
Tháng ngày cơ cực đẫm tràn mồ hôi
Chỉ mong thay đổi cuộc đời
Cho con no ấm rạng ngời tương lai
Sớm khuya mưa nắng miệt mài
Xác thân rệu rã trải cùng gió sương
Sờn vai bạc áo dặm trường
Vẫn luôn khắc khổ kiên cường bước chân
Vẫn bên con mãi ân cần
Bảo ban dạy dỗ chẳng ngừng phút giây
Một đời vất vã đắng cay
Tình cha hoài vẫn đong đầy yêu thương
Cho con vui bước đến trường
Cho con tròn giấc đêm trường ngủ say
Xuân hạ thu qua tháng ngày
Con thêm tuổi mới cha đầy vết nhăn
Bạc phai năm tháng in hằn
Gương mặt khắc khổ bao lằn chân chim
Tận sâu tâm tư nỗi niềm
Bóng cha yêu dấu đong đầy tim con
Dẫu cho sông cạn đá mòn
Tình cha con nguyện trọn đời khắc ghi...
BÀI THƠ: NỖI LÒNG CỦA CHA
Thơ: Lãng Du Khách
Khi con sinh cha ngập tràn vui sướng
Và lo âu sẽ nuôi dưỡng sao đây
Nhìn con trẻ mặt tràn đầy sức sống
Tự nhủ lòng sẽ gắng sức cho con.
Đường con đi cha lo tròn dìu dắt
Từng bước đi được chắt lọc của đời
Chỉ mong con vâng lời cha mẹ dạy
Học điều hay và lẽ phải thành người .
Hãy mỉm cười với những điều nhân ái
Và chẳng ngại trước bão tố chông gai
Hãy gắng học và tu dưỡng thành tài
Đức với tâm như hương nhài thơm mãi .
Cạm bẫy đời mong con đừng vấp phải
Sống vô tâm đối kỵ phải tránh xa
Với đồng loại nên nhân hoà tình thắm
Bởi dòng đời thật quý lắm con ơi .
Tốt hay xấu đường đời do ta chọn
Đời sẽ yên khi biết chọn niềm tin
Hạnh phúc ấy đâu cần tìm trong mộng
Mà chỉ cần tay ta rộng đón đời .
Là cha mẹ luôn dành lời vàng ngọc
Dạy cho con học điều tốt lẽ hay
Và mong con sáng mãi cõi đời này
Vững cuộc sống trong tay mình chèo lái !
BÀI THƠ: CHA ƠI
Thơ: Phương Huệ
Bao nước mắt tuôn trào hối hả
Nhớ ơn người khổ đã vì con
Chẳng màng thân xác héo hon
Cho con áo đẹp cơm ngon mỗi ngày
Dù vất vả cha nay vẫn cố
Sợ con khờ chịu khổ về sau
Nên khi tóc đã đổi màu
Cha vẫn lo lắng trước sau vẹn tròn
Những ngày tháng hao mòn sức khỏe
Người qua đời quạnh quẽ mấy thu
Cha ơi giữa khói sương mù
Con vẫn nghe thấy lời ru thuở nào
Nhớ cha lắm ghi vào tấc dạ
Cả một đời sống đã cho con
Bao năm giấc ngủ vẫn tròn
Cha là bóng mát của con tháng ngày.
CHA..!!!
Thơ: Bình Lê
(Nhân ngày của cha 18/6/2018 )
Cha là cây cột giữa nhà
Lặng im chống đỡ cho ta yên lòng
Vì con cha chẳng tính công
Nhiều khi mỏi mệt cha trông lên trời.
Để cha tìm hướng cuộc đời
Giữ yên mái ấm là nơi cha cần
Cho dù sấm chớp vũ vần
Thì cha vẫn cứ, lặng thầm cha lo.
Cha là một chiếc thuyền to
Lái chèo, vượt sóng, giữ cho ấm nhà
Cha làm..tất cả..vì ta.!
Ơn này..xin tặng..ngàn hoa dâng người.
CHA
Thơ: Hoàng Thủy Tiên
Cha
Bóng hình cao cả
Vất vả muôn phần
Sống đời vun đắp nghĩa nhân
Dìu con đi giữa cõi trần bao la
Cha
Mãi là ánh sáng
Ngời rạng vầng dương
Bên cha tựa chốn thiên đường
Trao con tất cả tình thương của người.
Cha
Không giờ ngơi nghỉ
Chân lí cuộc đời
Cha là ngọn đuốc sáng soi
Dạy con vươn tới bầu trời ước mơ.
Cha
Vần thơ viết mãi
Cánh sải chim trời
Yêu cha nhiều lắm cha ơi
Xin cha hãy mãi sống đời bên con.
LỜI TÂM SỰ CỦA CHA
Thơ: Long VươngCả một đời
Cha âm thầm lặng lẻ
Dõi trông theo
Bước con trẻ trưởng thành
Tuổi thơ chăm bẵm học hành
Ngày con khôn lớn hướng ngành tương lai.
Mấy mươi năm
Dầu đắng cay khổ cực
Vẫn miệt mài
Đời vinh nhục trải qua
Không lời trách giận kêu ca
Thương con gánh chịu xót xa một mình.
Mẹ các con
Xa gia đình mãi mãi
Bởi vô thường
Âm dương phải chia lìa
Thương con nước mắt đầm đìa
Tình thâm mẫu tử nảo nề phân ly.
Nay các con
Cũng đã thì khôn lớn
Tạm ổn yên
Cùng cuộc sống hàng ngày
Mừng cho con gái vui vầy
Lứa đôi hạnh phúc tháng ngày bên nhau.
Và con trai
Ba mong sao sẽ sớm
Được tròn duyên
Ba chào đón dâu hiền
Gái trai hạnh phúc phước điền
Cháu ngoan nội ngoại thoả niềm hân hoan.
Riêng lòng cha
Dẫu ưu mang trăn trở
Một niềm riêng
Hoài chuyên chở nặng lòng
Các con an ổn vợ chồng
Để cha tìm lại ấm nồng riêng mang.
Chỉ mong sao
Đường thênh thang phía trước
Cho các con
Đời vững bước đi lên
Công danh sự nghiệp thành nên
An vui hạnh phúc ấm êm gia đình !
LỜI CHA DẠY
Thơ: Thanh Nga
Lời cha dạy...Thắm nhuần câu nhân ái
Suốt cuộc đời ghi khắc mãi không phai
Vẫn theo con trên suốt chặng đường dài
Từ thuở bé cho đến ngày khôn lớn
Lời cha dạy... Sống sao cho thật tốt
Cố luyện rèn cho đáng một hiền nhân
Dẫu trải qua cay đắng giữa phong trần
Con đừng để cho bản thân gục ngã
Lời cha dạy... Nếu người đời dối trá
Ráng giữ gìn sao danh giá sạch trong
Hãy xua tan những ích kỷ trong lòng
Vui con nhé sẽ tươi hồng cuộc sống
Lời cha dạy... Con đừng nên mơ mộng
Mà hãy nhìn bầu trời rộng bao la
Tạo hóa ban cho nhân thế làm quà
Con mạnh mẽ bước vào và khám phá
Lời cha dạy... Thói đời hay nghiệt ngã
Vì thế mà con đừng quá lo âu
Đừng để tâm vương vấn bao nỗi sầu
Đặt chữ nhân lên hàng đầu con nhé
Lời cha dạy... Con đã tường mọi lẽ
Trọn đời này chắc con sẽ không quên
Luôn khắc sâu và lưu giữ cạnh bên
Đem áp dụng để làm nền tảng sống.
Bao năm nước mắt nhạt nhòa
Lòng con mong mỏi về Cha vô cùng
Sao Cha..bỏ con lạnh lùng
Để con thương nhớ não nùng tâm can
Dưới căn nhà lá ba gian
Biết bao nỗi khổ khóc than kêu trời
Từ ngày..Mẹ sinh ra đời
Đến nay chẳng biết mặt người Cha yêu
Bao năm con phải tiêu điều
Cuộc sống ảm đạm bóng chiều âm u
Tuổi thơ..phủ kín mây mù
Chịu bao nỗi khổ.......tai ù mắt cay
Cha đi..để lại những ngày
Gian nan sóng gió đắng cay héo mòn
Đến nay bốn chục năm tròn
Sao Cha chẳng đến thăm con một lần
Cha đi..xóa sạch dấu chân
Biệt tăm biệt tích chẳng cần xót thương
Đứa con tội nghiệp trên đường
Sinh ra bởi thú tình trường của Cha
Để con nước mắt nhạt nhòa
Bao năm sống cảnh không Cha ngậm ngùi
Nhà tranh vách đất tối thui
Tình Cha thiếu vắng chôn vùi tuổi thơ
Bao năm cho đến bây giờ
Con luôn ấp ủ.......đợi chờ dáng Cha.
Con đã viết khá nhiều thơ về mẹ
Chưa 1 lần con viết bài tặng cha
Không phải vì ơn cha con xoá nhoà
Mà tại bởi con vô tâm không nhớ!
Con có thể thức cả đêm không ngủ
Để viết bài sâu lắng về tình yêu
Con đã viết , đã viết được rất nhiều
Nhưng tình cha con chưa có 1 bản.....
Ngày sinh nhật của tất cả đám bạn
Đứa nào cũng được con tặng bài Thơ
Sinh nhật qua của cha lại không nhớ
Con nhủ lòng : mình có lỗi với cha....
Cùng cha sống dưới một mái nhà
Mà vô tư con quên đi điều ấy
Radio nhắc cha nhiều lắm đấy
Con viết bài xin lỗi gửi đến cha
CÓ MỘT ĐIỀU CON ƯỚC
Nỗi nhớ Cha đã hóa dòng biển mặn
Bao khổ sầu cao hơn rặng Thái Sơn
Tháng năm qua vẫn nguyên đó dỗi hờn
Cha không về mẹ già hơn trước tuổi.
Giữa cuộc đời miệt mài con rong ruổi
Vẫn ước mơ cha về... đuổi oán sầu
Đến bây giờ vẫn nguyên đó niềm đau
Cha cứ thế nơi đâu? Con sầu oán.
Con ngổi đó với vô vàn tính toán
Con ngồi đó chếch choáng men rượu cay
Con ngồi đó vẽ bóng cha từng ngày
Vẫn ước mong cha về đây Cha ạ.
Cha về đi.! Niềm đau theo xác lá
Rơi lòng đất cho tàn rã niềm đau
Cha về đi, cho con hết oán sầu
Dẫu một giây có nhiều đau Cha hỡi.
Cha có biết con vẫn chờ vẫn đợi
Giữa oán hờn chấp chới một niềm tin
Cha về đi ... dẫu đêm tối ...bình minh
Để con được vẽ bóng hình cha đó.
Đêm khuya bóng tối một màu
Con đưa đôi mắt ngắm nhìn vì sao
Vì sao tỏ sáng trên cao
Con tìm kiếm mãi ngôi nào là Cha
Mười một năm đã trôi qua
Ngày con lên chín bóng Cha khuất rồi
Ngây thơ chỉ biết vậy thôi
Đâu biết ý nghĩa mồ côi là gì
Bây giờ con lớn lên thì
Va chạm đời sống nghĩ suy đủ điều
Nghĩ về tình cảm thân yêu
Mà con thiếu vắng rất nhiều năm qua
Nhìn người đầy đủ Mẹ , Cha
Tim con đau nhói xót xa cõi lòng
Tình Cha biển rộng mênh mông
Sánh như núi lớn mây hồng trên cao
Dù cho cực khổ gian lao
Con luôn ghi nhớ công lao sinh thành
Đêm nay sao sáng long lanh
Ngàn ngôi sao nhỏ xếp thành dáng ai
Dường như đang chỉ đôi tay
Dẫn đường con đến tương lai sáng ngời
Dù con đi đến muôn nơi
Ngôi sao sáng nhất muôn đời là Cha
HOÀN CẢNH
Cha đã về nơi phương trời xa ấy...
Con nơi này côi cút cảnh mồ côi...
Nhớ cha hiền mà nước mắt con rơi...
Giữa dòng đời con thấy mình hụt hẫn...
Ngước lên trời...con chấp tay cầu khấn
Dù nơi nào cha luôn mãi bình yên...
Thưở ấu thơ tình cha quá thiêng liêng...
Tuy ngắn ngủi nhưng lòng con mãi nhớ...
Giữa đêm trường chỉ mình con nức nở...
Thương mẹ hiền cứ chăn chở bao đêm...
Nhìn cảnh đời con đau nhói trong tim...
Hỏi trời cao sao trớ trêu đến thế...??
Tội mẹ hiền tuổi đã về bóng xế...
Phải 1 mình kiếm sống để nuôi con...
Tóc bạc màu tấm thân lại héo hon...
Bao gian khổ chỉ 1 mình mẹ chịu...
Ở nơi xa cha ơi! cha có hiểu?
Giữa dòng đời con với mẹ chơi vơi...
Đến bao giờ con thoát khỏi cảnh đời...
Đầy đau khổ...cha ơi!!! con mệt mõi...
Tác giả : Liêng Nguyễn
Ngày 19 tháng 10 năm 2014.
Ta nhớ đến từ thân viết mãi
Chữ thâm tinh cứ chãy trong tâm
Nhìn hình Cha Mẹ lặng thầm
Hiền từ ánh mắt ...lặng câm trên đời
Khi chạnh nhớ đầy vơi lệ thãm
Nén trong lòng tình cãm trào dâng
Vấn vương tưởng đến thâm ân
Âm thầm lòng thấy tăng dần nhớ thương
Vì kiếm sống tha hương xa vắng
Đễ từ thân mưa nắng đợi con
Mắt mờ lòng cũng héo hon
Huyên đường mỏi mắt..thon von tháng ngày...
Bao hoàn cảnh đắng cay viết mãi
Những nổi niềm đã phải trải qua
Làm con sao khỏi xót xa
Cha Mẹ khuất bóng...bao la đau sầu....
Nghĩ tới tình cha thật mặn mà
Tình sao rộng lớn với bao la
Sông sâu biển rộng khôn chài lưới
Trong giới dương gian điệp khúc ca
Trùng trùng, điệp điệp tựa thiên hà
Bồng lai tiên cảnh ai được biết...?
Trong kiếp con người phải có cha
Công đức sinh thành và dưỡng dục
Nước lớn khơi nguồn tự thái sơn
Con trẻ vươn mình ra biển lớn
Biển rộng trời cao ắt lạc đường
Cha già sáng tỏ tựa làm gương,
Thấu hiểu đường đi lắm dặm trường.
Quanh co, ngoắt nghẻo muôn vàn nối
Cha để con đi những dặm trường
Những nẻo đường qua con được biết
Đứng cuối con đường cha dõi theo
Công đức sinh thành và dưỡng dục
Lầm than cực khổ cũng vì con
Cha già héo mòn theo năm tháng
Con trẻ xin hãy tạc lòng son
Phụng dưỡng sinh thành tuổi héo mòn
Luân hồi cho đúng đạo làm con.
(Thắng Râu)
Nhớ về chuyện của ngày xưa
Cha đi công tác trời mưa ngập đường
Dắt xe cuốc bộ muôn phương
Việc công vất vả gió sương hề gì.
Siêng năng chẳng quản việc chi
Ngày đi công tác nghỉ thì ruộng nương
Tảo tần năm nắng mười sương
Việc nhà, đồng áng mọi đường cha lo.
Dạy các con từ chữ o
Lớn lên tự giác biết lo học hành
Nên người hữu ích, thành danh
Mọi người ngưỡng mộ các anh cha mừng.
Khổ đau khó nhọc đã từng
Ở quê cha toả vang lừng tiếng thơm
Tuổi già chăm cháu, nấu cơm
Rảnh chăm cây trái hoa đơm đầy vườn.
Tóc cha đã bạc, con thương
Mong cha khỏe mãi soi đường các con
Nhớ lời cha dạy lòng son
Dù đời khó nhọc các con vững lòng.
(Thu An)
Thương Cha vất vã trăm đều
Gian nang khổ lụy không kêu một lời
Muôn đời thương lắm Cha Ơi
Tình Cha cao tựa mây trời vút cao ...
Ngày nay đến tận ngàn sau
Không ai cao cả dạt dào bằng Cha
Cuộc đời có lắm phong ba
Muôn ngàn bảo tố hay là chông gai !
Sẵn sàng vang rộng vòng tay
Trở che con dại ... tháng ngày đẹp xinh
Vạn năm ghi dấu ân tình
Lòng con khắc khoải ... đinh ninh dáng người ....!
(Hoài Thanh)
Con bước lon ton phía lối mòn
Bàn tay cha dìu con từng bước đi vững chắc
Cha trở về từ phong ba bão táp
Để dành cho con lối nhỏ yêu thương
Phía bình yên ấm áp của con đường
Cha đã đổ bao mồ hôi công sức
Con thỏa thuê sống trong trời mơ ước
Biết đâu sau lưng cha nhuốm những nhọc nhằn
Trên trán của cha đã thấm những vết hằn
Mà khóe môi nụ cười luôn rạng rỡ
Cha đã đắp vun cho những ước mơ
Và dìu con đi trên khung trời ấm áp
Trở về bên con tình thâm luôn lấn át
Dẫu phía cuộc đời cơm áo lắm đua chen
Dẫu phía nhọc nhằn cha có những vết đen
Nhưng phía của con cha mãi là ngọn đèn..!!!
Cha ơi con về lại lối mòn quen
Bóng của cha đã gầy theo năm tháng
Con lại bước theo cha trên những bậc thang
Và không bao giờ quên lối mòn cha đã dắt.
(Lá Vàng)