Đó là những bài thơ hay nhất về chủ đề Nhớ Người Yêu...
NỖI NHỚ KHÔNG TÊN
Tác giả: Cà Phê ĐắngCó nỗi nhớ tưởng chừng rất lạ
Nhớ một người mà đã gặp đâu
Thoáng nghe trong dạ chút sầu
Khi ngày sắp cạn chưa chào một câu
Có nỗi nhớ nao nao khó tả
Nhớ một người xa lạ nơi đâu
Vấn vương chi dạ thêm sầu
Trọn đời chưa hẳn gặp nhau một lần
Có đôi lúc tưởng gần bên cạnh
Cùng sẽ chia cái lạnh chiều đông
Tỏ bày những mối tơ lòng
Vui buồn tâm sự đôi dòng cùng nhau
Có đôi lúc nghe sao...vời vợi
Rồi chợt buồn nghĩ ngợi vu vơ
Trãi lòng cùng mấy câu thơ
Gởi vào nỗi nhớ dại khờ đến ai
Cuộc đời dẫu còn dài phía trước
Hai con đường ta bước song song
Thôi đành chôn chặc nhớ mong
Trôi theo ngày tháng cho lòng nhẹ vơi
THƠ TÌNH: SAO CỨ HỎI EM
Thơ: Vũ Thắm
Cứ hỏi hoài em:Nhớ anh không?
Nhớ chứ sao không? Nén trong lòng
Đường xa vạn nẻo chưa quay gót
Em nhớ anh nhiều! Suốt cả đông...
Mỗi sáng mỗi ngày em vẫn yêu
Nhớ anh từ sáng đến xế chiều
Yêu ai đêm vắng buồn thao thức
Em vẫn yêu người,vẫn mãi yêu...
Cứ hỏi em hoài yêu anh không?
Không lẽ mình yêu tối rồi không?
Sáng mai thức dậy là em nhớ
Em yêu anh hoài! Biết hay không?
Con gái chúng em thích giận hờn
Để chờ ai đó dỗ dành thương
Sao anh ngơ ngác vờ không biết
Em mãi yêu hoài,chớ hỏi không?
Sao mãi hỏi em suốt mỗi ngày
Tim em vẫn có bóng hình ai?
Yêu anh! Đến chết không hối tiếc
Mặc kệ không là duyên trúc mai...
Hỏi mãi chi em suốt cuộc đời
Sáng nào cũng hỏi mãi không thôi
Em vẫn trả lời anh như thế
Em mãi yêu anh đến trọn đời!!
GỞI ANH MỘT TÌNH YÊU
Tác giả: Trần Thùy LinhChiều mưa này nỗi nhớ cứ trào dâng
Anh nơi đó biết chăng lòng khắc khoải
Đã bao ngày tình chìm trong hoang hoải
Trái tim hồng từng chuốc những niềm đau
Có phải là ta đã lạc mất nhau
Giữa đường đời biết bao điều ngang trái
Cố đi tìm để duyên nồng ươm trải
Xây tình thơ dù lỡ có muộn màng
Đậm bóng hình em cứ mãi riêng mang
Để giấc mộng từng đêm về thổn thức
Trái tim yêu cuồng dâng nơi lồng ngực
Ngõ hồn này từng khắc đếm chờ mong
Đã trải qua phận đời lắm long đong
Tâm hồn ấy từng chìm vào hoang lạnh
Khi gặp anh ánh nồng như sóng sánh
Dạ bồi hồi khao khát một lời yêu
Chiều mưa này nỗi nhớ cứ hoài thêu
Dệt mộng thắm cho đời hương dịu ngọt
Anh nơi nào có nghe tim lảnh lót
Nơi này em nguyện mãi mộng tình sâu
DẪU BIẾT RẰNG
Tác giả: Nguyễn Đức TùngDẫu biết rằng em không bao giờ quay lại
Nơi những con đường trải nắng của thành đô
Nơi có thình yêu anh đây đang mong đợi
Nơi có những chiều lác đác lá thu rơi!
Dẫu biết rằng em không bao giơ quay lại
Phố cũ anh về...ôi lẻ bóng đơn côi!
Chân anh bước vội trong lòng nghe đau nhói
Em đã xa rồi - tan giấc mộng trong tim !
Dẫu biết rằng em ko bao giờ quay lại
Biển có còn xanh khi thiếu vắng bóng em?
Lâu đài cát ngày xưa anh - em đắp
Sóng đã xô bờ xô ngã cả yêu thương !
Dẫu biết rằng em không bao giờ quay lại
Để những đêm về cho nỗi nhớ mênh mang
Trăng ngoài song cửa liệu có còn lãng mạn
Căn gác không tên ôm bóng tối....mình anh.
BÀI THƠ: NHỚ ANH
Thơ: Vũ Thắm
Giấu em vào nỗi nhớ của anh đi
Dẫn bước chân em tìm về cõi nhớ
Tình yêu hỡi...sao đành làm nhung nhớ
Để giấc mơ em bơ vơ mãi neo tình
Em vẫn hát khúc ca...chuyện chúng mình
Xin được gửi tình em vào trong gió
Nắng sắp tắt rồi ...hoàng hôn tím đỏ
Tìm hơi ấm...mơ về một vòng tay!
BÀI THƠ: VẮNG ANH
Thơ: Vũ Thắm
Vắng anh rồi em mộng mị trong mơ
Thèm tiếng yêu cho thỏa lòng nhung nhớ
Thèm bờ môi thủ thỉ lời tâm sự
Để đêm dài khỏi hoang hoải người ơi
Vắng anh rồi em đơn lẻ giữa đời
Chiều hoàng hôn sắc tím trời thương nhớ
Hàng cây kia cũng nặng lòng trăn trở
Ngọn gió về mơn man nói lời yêu
Xa anh rồi phố vắng cũng quạnh hiu
Hàng ghế đá chẳng ai ngồi tâm sự
Quán cà phê một mình em tư lự
Đếm giọt sầu thánh thót những giọt rơi
Xa anh rồi nỗi trống vắng đơn côi
Nghe thấm lạnh những niềm yêu dịu vợi
Anh ở đâu nghe tiếng lòng em gọi
Mong ngậm ngùi về đi hỡi người ơi!
BÀI THƠ: CÓ KHI NÀO ANH NHỚ
Thơ: Tuyết Vân
Có khi nào anh thấy nhớ em không
Nhớ mùi hương nồng nàn trên mái tóc
Nhớ môi thắm nụ cười vương mắt ngọc
Nhớ lời yêu trong đêm vắng thầm thì
Anh có nhớ lời hẹn đã khắc ghi
Trong vòng tay hai đứa cùng thề ước
Dẫu sau này giữa dòng đời xuôi ngược
Tình đôi mình vẫn chan chứa yêu thương
Nhớ không anh những khoảnh khắc đêm trường
Men tình nhuốm dạ xuyến xao nồng ấm
Anh trao em một tình yêu sâu đậm
Hứa trọn đời luôn giữ mối tình chung !!!
BÀI THƠ: NHỚ ANH
Thơ: Liên Phạm
Đêm nay dưới ánh trăng thơ
Nhớ anh, em cứ thẫn thờ... Ngắm mây.
Dịu dàng, gió thoảng hương bay,
Khiến ong bướm lạ mơ say tháng ngày!
Em gửi nhung nhớ đắm say
Vần thơ dang dở đêm ngày ngóng trông...?
Trời thì đã chuyển sang đông
Còn đâu môi thắm má hồng tuyết sương...
Nhớ sao giọng nói vấn vương,
Nhớ sao những buổi chung đường dưới mưa.
Bây giờ ai đón ai đưa,
Mình em đi sớm về trưa một mình...
Em còn đâu nụ cười xinh,
Cho anh nhìn ngắm, cho tình vấn vương
Đâu còn hình dáng thân thương,
Mình em dưới ánh trăng buồn... Tương tư!
BÀI THƠ: ĐÊM NHỚ
Thơ: Tuyết Vân
Rất nhiều lần em muốn gọi tên anh
Khi con tim bừng lên bao nỗi nhớ
Muốn gửi anh chút tình yêu bé nhỏ
Em giữ hoài sao chẳng thể ngủ yên
Em sợ mình sẽ nhớ mãi không quên
Mối tương tư hằn sâu trong suy nghĩ
Cứ nhủ lòng là phải luôn ý chí
Không yếu mềm khi trở giấc canh thâu
Gió mùa về mang những hạt mưa bay
Hương hoa sứ tỏa mùi đưa thơm ngát
Cho nỗi nhớ lại càng thêm dào dạt
Em rất cần muốn được ở bên anh
Đông tràn về trong khoảng vắng mong manh
Muốn cuộn mình trong vòng tay êm ấm
Muốn được gối lên bờ vai thật rộng
Để cho em thắm lại trái tim nồng !!!!
CÓ NỖI NHỚ..
Thơ: Tùng Trần
Có nỗi nhớ..ta chẳng biết gọi tên
Mà con tim cứ bồng bềnh lơ lững
Dù ai kia đã vô tâm hờ hững
Để một người hồn thơ thẫn ngẩn ngơ
Có nỗi nhớ..mà ta chẳng mong chờ
Bởi vô tình bất ngờ quay trở lại
Bổng xót xa giọt lệ sầu tuôn chảy
Khiến tâm hồn hoang dại dạ sầu vươn
Có nỗi nhớ..mà không thể kiêng cường
Để mạnh mẽ..xem chuyện thường nhân thế
Khi cuộc đời vướn vào dòng dâu bể
Môi mỉm cười nhưng nào dễ nguôi ngoai
Có nỗi nhớ..cứ ngỡ tháng năm dài
Sẽ lãng quên theo ngày ta buông bỏ
Nhưng con tim cứ âm thầm vò võ
Mà vô tình..mắt đỏ giữa canh thâu.
GIẤC MƠ ĐÊM
Thơ: Hiền Trần
Nhớ anh nhiều nên em không ngủ được
Viết thơ tình đánh cược với trời đêm
Em ước ao phút giây khoá môi mềm
Cho thoả khát nỗi niềm khi xa vắng ...
Anh có nghe con tim em nín lặng
Phút âu sầu khi thiếu vắng tình anh
Em chỉ mong trời hửng sáng thật nhanh
Để được thấy bóng hình anh phút chốc
Tình yêu em ào ào như cơn lốc
Thiếu men nồng em thầm khóc từng đêm
Phải chăng yêu nỗi nhớ cứ dài thêm
Như lá rụng bên thềm chiều mưa ấy
Anh thổi hồn cho tim em thức dậy
Để đêm dài chẳng thấy bóng anh...đâu.?...
CHÔNG CHÊNH NỖI NHỚ
Thơ: Diệp Ly
Ngày lặng lẽ trôi dần về phía cuối
Thời gian đi nghe tiếc nuối buồn thương
Không có anh một phút cũng sầu vương
Sợ lạc mãi giữa con đường ngang trái.
Người ta nói chữ yêu thường vụng dai
Bạc mái đầu tình vẫn mãi trẻ con
Bồng bột, ngây thơ, nũng nịu, dỗi hờn
Bởi đơn giản muốn người thương mãi nhớ.
Con đường tình chông chênh nhiều trắc trở
Sợ một ngày mình dang dở tơ duyên
Bến hắt hiu chờ đợi mãi bóng thuyền
Thân bèo bọt truân chuyên trên dòng nước.
Đường xa thẳm anh vẫn đang đếm bước
Nên nhớ mong đêm thao thức mình em
Gió đông ơi xin đừng vội lay rèm
Làm day dứt từng nỗi niềm tâm sự.
Nếu một mai đời không cần anh nữa
Vòng tay yêu em rộng mở chờ anh
Lá trên cành thu hết vẫn còn xanh
Con tim nhỏ chỉ mình anh ngự trị.
MỘT TRỜI THƯƠNG NHỚ
Thơ: Diệp Ly
Đêm chập chờn từng nỗi nhớ vây quanh
Em ngơ ngác giấc mộng lành vỡ vụn
Anh nơi đâu để mình em đơn bóng
Nghe trái sầu cứ rơi rụng tàn canh.
Chuyện tình mình như sương khói mong manh
Chiều lộng gió lá xa cành vội vã
Chữ trái ngang chia đường tình đôi ngã
Khung trời sầu đang lã chã lệ ngâu.
Con thuyền đời trôi giạt mấy sông sâu
Bờ bến lạ sóng bạc đầu nhung nhớ
Duyên muộn màng là niềm đau muôn thuở
Nước lạc dòng cho cách trở bèo mây.
Trăng vỡ rồi anh phương đó có hay
Em thương nhớ lệ đong đầy khóe mắt
Con tim yêu từng nỗi niềm quặn thắt
Lối ân tình lây lất mảnh hồn hoang.
NHỚ VỀ ANH
Thơ: Tuyết Vân
Vẫn biết rằng mình hai đứa hai nơi
Mối chung tình vẫn bên em sớm tối
Lời yêu thương dù cách xa vời vợi
Như thấy anh từng đêm vẫn vỗ về
Em yêu bằng ngọn lửa của đam mê
Câu ước hẹn đem ép vào tim nhỏ
Cho đôi mình ngày càng luôn gắn bó
Để không còn những khắc khoải lo âu
Nỗi nhớ thương mình mang đến cho nhau
Là tình yêu mà em luôn gửi gắm
Anh biết không ngày đêm trong thầm lặng
Vẫn nhớ về người tình đó là anh.
GỬI NHỚ ĐẾN ANH
Thơ: Tuyết Vân
Cái lạnh về em càng nhớ anh yêu
Nhớ vòng tay anh ôm em thật chặt
Ta hòa quyện vào trong nhau ghì siết
Nhớ thật nhiều những giây phút đê mê
Nỗi nhớ anh theo gió lạnh tràn về
Nụ hôn nồng vẫn còn đây bỏng rẫy
Những yêu thương ta trao nhau thầm lặng
Để đêm về mặn đắng những nhớ mong
Dấu yêu à ,anh có nhận thấy không
Em muốn gửi lời yêu thương nhắn nhủ
Đến bên anh vào trong từng giấc ngủ
Để ngọt ngào tràn ngập trái tim yêu.
MỘT NỖI NHỚ
Thơ: Tuyết Vân
Dấu yêu à..dù mình chẳng bên nhau
Nỗi nhớ thương vẫn trao về một phía
Lời ước nguyện vẫn mãi là như thế
Dấu trong lòng giấc mộng cứ chông chênh
Dẫu tình yêu có gian khó gập ghềnh
Dù hai đứa ở hai nơi cách lỡ
Vẫn nhắn nhủ dành cho nhau nỗi nhớ
Vẫn đợi chờ dù khoảng cách mong manh
Em cũng mong cho duyên ấy an lành
Dù sóng gió vẫn vẹn nguyên lời hứa
Khắc trong tim thắm nồng tình hai đứa
Dù xa xôi vẫn đượm mối duyên lòng.!!!
NHỚ AI
Thơ: Quốc Phương
Nhớ ai thức cả trời đêm
Nhớ ai nhớ cả môi mềm xưa trao
Nhớ ai giọng nói ngọt ngào
Nhớ ai những lúc ước ao cuộc đời
Đêm về nỗi nhớ chơi vơi
Đêm về thiếu vắng ấm hơi thở nồng
Đêm về khoảng lặng hư không
Đêm về mới biết trong lòng nhớ ai
Để rồi khi dậy sớm mai
Trở về thực tại hoa cài tóc châm
Nhớ thì mãi để trong tâm
Duyên đầu đẹp mãi mong thầm tình si.
CHỈ LÀ NHỚ THÔI
Thơ: Hồng Thất CôngChỉ là Nhớ mà sao cũng khổ
Nhớ dặn lòng đừng cố làm chi
Giờ đây Nhớ chẳng được gì
Bởi người không Nhớ mà đi thật rồi
Nỗi niềm Nhớ sục sôi trí dạ
Bởi Nhớ người như đã thành men
Nhớ đâu phải tội, thấp hèn
Chỉ vì nỗi Nhớ cài then chốt lòng
Những khi Nhớ thầm mong sẽ gặp
Khỏi Nhớ này mãi thắp niềm đau
Vì ai Nhớ đậm sắc màu
Bao ngày lệ chảy Nhớ nhau chẳng ngừng
Nào ai muốn bày trưng sự Nhớ
Nhưng Nhớ hoài lại nỡ lộ ra
Nhớ nhung ngày cứ đậm đà
Làm sao kìm Nhớ để ta hết buồn
Ai từng Nhớ mà luôn phấn khởi?
Nhớ chỉ giùm hiểu với được không
Rồi tôi trả Nhớ nụ hồng
Hoặc là thương Nhớ chờ trông mỗi ngày.
NHỚ
Thơ: Hiền Thu
Nhớ là khổ sầu vương vạn lối
Thương một người nhớ tội tình ghê
Nhìn trăng lại nhớ câu thề
Chiều buông lệ đẫm nhớ tê tái lòng
Nhớ rồi dạ chỉ mong người ấy
Nở nụ cười nhớ vậy mới yêu
Nhớ đêm rồi lại sang chiều
Chỉ vì nỗi nhớ mà thiêu đốt mình
Nhiều khi nhớ chẳng minh bạch nữa
Trút giận hờn nhớ tựa hồ ly
Nhớ điên đảo cũng chỉ vì
Bởi người đâu hiểu tình si nhớ thầm
Nỗi niềm nhớ ghìm tâm nén chặt
Nhớ một đời quặn thắt buồng tim
Vì ai nhớ lại đi tìm
Nhớ về trỗi dậy muốn ghim lại trào
Người chẳng nhớ ngày nao ấp ủ
Nhớ thương rồi sao phụ tình nhau
Để ta hận nhớ phai màu
Bao giờ quên nhớ khỏi đau đớn lòng.
NỖI NHỚ
Thơ: Quý Phương
Có nỗi nhớ tưởng chừng không tồn tại
Chợt ùa về trong lòng bỗng quắt quay
Hình bóng ấy tưởng như rời xa mãi
Có ngờ đâu lại thương nhớ vơi đầy
Người chợt đến níu ta còn mê mãi
Trong khổ đau trong buồn bã bao ngày
Vùng tối ấy những đêm ta ngây dại
Giữ trái tim khô héo đến hao gầy
Người bảo nhớ khiến tim ta tan chảy
Nước mắt rơi ta cắn chặt vành môi
Ta ngần ngại thốt lên câu từ chối
Để hai phương cùng nức nở bồi hồi
Ta cứ thế nén kìm đôi chân bước
Sợ một ngày lại ao ước gần bên
Trăm lần đã cố buông sao chẳng được
Nhủ trong lòng thôi cứ nhớ để quên
Có nỗi nhớ tưởng chừng là không nhớ
Có niềm mong mà vờ chẳng hề mong
Tim chẳng thấy cớ sao hoài nức nở
Cạn cả câu thơ đem ghép thành dòng
Có nỗi nhớ đau nhói lòng vẫn nhớ...
Quang Anh tổng hợp
Mây ơi! Hãy vương tóc em ra
Ánh sáng ơi! Mang ánh mắt đượm đà
Và chim hỡi! Hãy ca lời em nói
Ta suy tưởng, đắp lên hình nhớ gợi
Chẳng nào hơn, trong chờ đợi cô đơn
E ấp em, bằng nỗi nhớ u buồn
Ta cứ để mưa tuôn, dào nước mắt
Và dế nữa, rên lời ta réo rắt...
Em xa xôi, tha thiết ở em gì?
Hương cồn cào, một chút gió chờ khuya...
(Nguyễn Đức Tùng)
Giấc mộng yêu.. bao giờ thành sự thật.
Đã bao mùa... nỗi nhớ.. thêm chồng chất.
Đợi người về.. trao mật ngọt.. tình yêu.
Đôi mắt xưa... chờ chông những buổi chiều.
Đâu mất rồi... nét mĩ miều... thơ dại.
Sao chỉ còn... những buồn phiền... hoằng hoải.
Mắt lệ sầu... ẩn chứa, chực trào rơi.
Bao kí ức... đường hoa sữa dạo chơi.
Nỗi nhớ nhung... cứ đầy vơi chất chứa.
Xin yêu anh.. xin yêu thêm lần nữa.
Xin chờ người... thêm một nửa xuân xanh.
Bao lâu rồi... tình ta mãi mỏng manh.
Như mùa thu.. lá lìa cành... rụng hết.
Một chút thôi.. ta cũng thấy... mỏi mệt.
Nhưng gắng gượng.. để thêu dệt uyên ương.
Trời se duyên.. . với mối hạnh tơ vương.
Để con tim... không nản đường.. nhụt chí.
Người quay lưng... lỡ cất bước ra đi.
Em tủi hờn... nhưng chờ hoài... chờ mãi
(Lê Phương Trinh)
Mưa rơi thắc thỏm suốt đêm thâu
Thu tàn nỗi nhớ dâng cao đến
Lá rụng bâng khuâng bóng thẳm sâu
Ảo não trong lòng muốn hỏi trời
Tàn thu chạnh nhớ bóng trăng rơi
Mưa giăng lá dổ sông trôi mãi
Hờ hững hao gầy mộng ...có vơi ?
(Hạ Lan)
Thu vàng nắng rọi thoảng hồn phiêu
Ngày tăng nỗi nhớ mơ tròn ý
Tối níu niềm thương ước vẹn điều
Cách trở tô lòng trao mỗi sớm
Xa xôi khắc dạ gửi từng chiều
Yêu nhau đã thắm đâu ngần ngại
Sóng cả dâng trào cũng chẳng xiêu
(Ho Nhu)
Muôn ngàn nỗi nhớ trọn đời bên nhau
Tại sao tim lại nhói đau
Nhớ về phương đó niềm sầu riêng em.
(Nuoc Mam Kho Quet)
Không có anh tim vỡ òa nỗi nhớ
Dấu yêu xưa con tim đầy bỡ ngỡ
Cứ lặng thầm len lỏi giữa tim côi
Lại một lần tình phải cách xa xôi
Em bơ vơ thiếu một vòng tay ấm
Đêm qua đêm nỗi buồn em gậm nhấm
Anh đi rồi nước mắt đậm bờ mi
Lệ lăn dài để tiễn một người đi
Đêm khuya vắng lẻ loi tình đơn chiếc
Nhớ anh nhiều thật nhiều anh có biết
Bóng trải dài đơn độc mãi trong đêm
Người xa rồi đâu còn nữa ấm êm
Chỉ còn lại hình dung và ký ức
Chỉ tim em tình yêu là rất thực
Để canh tàn hoang vắng cõi lòng em
Tình nhân hỡi em mãi đợi từng đêm
Chờ anh về hoa bên thềm sẽ nở
Bài thơ xưa sẽ không còn dang dở
Xây cuộc tình một thuở phải cách xa.
(Đại Bàng)
Mà đôi mắt lấm lem từng kỷ niệm
Để mưa gió đượm buồn loan màu tím
Rớt xuống đời một mảnh vỡ tin yêu
Ta giấu gì giữa đêm tối cô liêu
Khi ký ức giả vờ say giấc ngủ
Hay ta giấu ánh nhìn bên ô cửa
Len Lén tìm chút hờn dỗi vu vơ
À biết rồi.. nỗi nhớ giấu vào thơ
Nên quá khứ đốt đèn bên giấc mộng
Làm cay đắng trở về như cuộn sóng
Rồi tự tình ảo vọng hóa nhà thơ
(Lạc Bước Chân)
Nếu tính bằng địa vị với công danh
Thì tên em sẽ nổi danh khắp chốn
Nếu nỗi nhớ được tính bằng ngân lượng
Em sẽ là người giàu nhất thế gian
Nếu nỗi nhớ được đo bằng dài rộng
Có ai tính chu vi dải ngân hà?
Nếu nỗi nhớ đơn giản là nỗi nhớ
Thì em đây mang trọn nỗi nhớ rồi.
(Hân Ngọc)
Đi Một đường dài thành nỗi đau
Người đi kẻ ở sao chua sót
Có chăng cuộc đời là hư vô
Còn nhớ ngày nao cây xanh lá
Người bước bên ta mộng xa vời
Giờ ta vẫn bước đường xưa cũ
Người xưa không còn ... Lá tàng phai.
(Cảm Nhận Nỗi Đau)
Em nhớ anh như sóng bờ vậy thôi
Để đêm về lặng lẽ dần trôi
Nằm thao thức em nhớ anh nhiều lắm
Anh biết không sao đêm dài trống vắng
Chẳng nghe giọng anh, đâu đó một tiếng cười
Em nhắm mắt và nghĩ về kỉ niệm
Những gì đẹp và rất đỗi thân thương
Em mong rằng mình sẽ chung một con đường
Anh nắm tay em trong cuộc đời dù gian khó
Anh vẫn ở đó, mỉm cười và ôm em vào lòng
Nỗi nhớ đêm nay, nhiều lắm anh biết không
Mong ngày mai, mai ơi trôi nhanh nhé
Để đến ngày đôi ta cùng hò hẹn
Dưới trăng vàng, dù thật nhiều e thẹn
Em vẫn thủ thỉ: "Anh ơi, nhớ anh nhiều"!
(Cát Trắng)
Nữa hồn ngơ ngẩn bước vào thơ
Tìm em trong cả giấc mơ
Bàng hoàng chợt tỉnh lời thơ u sầu
Ngàn lá đổ, thu buồn ảm đạm
Đông lại về thắm nỗi cô liêu
Tình thơ anh viết thật nhiều
Chở bao nỗi nhớ lời yêu ngọt ngào
Trong đêm vắng tình ca ai hát
Lời ca buồn man mác nhớ thương
Nụ hôn ngày ấy vấn vương
Vòng tay luyến ái, thiên đường tình yêu
Anh xin gửi đoá hồng tươi thắm
Nhờ gió mây gửi gắm đến nàng
Dù bao cách trở quan san
Dù đầu điểm bạc tình càng thiết tha.
(Hoài Vũ)
Con tim trót đã dại khờ nhớ thương
Lẻ loi cô độc đêm trường
Tìm đâu hình bóng người thương bên đời
Bao nỗi chơi vơi
Chẳng nói thành lời
Người xa khuất nẻo chân trời
Đêm tàn một bóng hoa rơi úa màu
Ôm những niềm đau
Lệ đẫm mi sầu
Một mình thao thức canh thâu
Tâm hồn vướng nhuộm một màu tối tăm
Còn đâu nữa xa xăm hình bóng
Lệ vơi đầy trông ngóng chân ai
Đêm buồn nghe những tàn phai
Thả hồn nhung nhớ lệ dài trên mi
Người xa mãi còn gì thương nhớ
Chuyện ân tình dang dở từ đây
Lời thơ khắc khoải vơi đầy
Đôi bờ xa vắng chốn này đợi mong
DAIBANG - 22.10.2014
Vẫn nhớ vẫn thương khoé mắt cay
Anh nơi phương trời xa xôi ấy
Có thấy con tim nỗi héo gầy
Gửi gió, gửi mưa, gửi vào phây
Khoả lấp yêu thương nhớ đong đầy
Chân trời, góc bể đầy sóng dậy
Nỗi nhớ này biết ngỏ sao đây?
Cát Bụi (20-10-2014)
Nhớ đến người đùa cợt cùng ta
Tình yêu giờ đã đi xa
Chỉ còn nỗi nhớ trong ta ngẹn nghào
Em muốn khóc thét rào cùng gió
Khóc vì người vội bỏ em đi
Bây giờ em chẳng còn chi
Đành ôm một mối tình si trọn đời
Em rất muốn xa rời nỗi nhớ
Cố chôn vùi ước mộng trong tim
Làm sao để khỏi đấm chìm
Cho hồn thanh thản con tim bớt sầu
Ôm nuối tiết tình đầu tan vỡ
Lòng ngậm ngùi bỡ ngỡ chuyện qua
Vì yêu chịu lắm xót xa
Con tim hóa đá lệ nhòa ước mi
Giờ có nói chuyện chi đi nữa
Có nghĩa gì khi lửa tắt rồi
Một mình ôm lấy đơn côi
Tình yêu thuở trước cũng phôi pha rồi.
Đêm này giấc ngủ chẳng tròn canh
Chả biết tìm đâu bến mộng lành
Gối lẻ giường loang hồn dật dưỡng
Chăn đơn gác vắng phận mong manh
Mưa giăng khắp nẻo sầu cô tịch
Gió thổi bên song khổ chiếu mành
Giọt nhớ cay nồng trong lệ đắng
Người đi nhạt úa mãi đời anh .
(Tuấn Nguyễn)
Cả ngày không thấy anh đâu
Chắc anh đang bận việc lâu mới về
Bảo lòng đừng có ủ ê
Đừng mong, đừng nhớ, anh chê sẽ buồn.
Vừa làm mở nhạc nghe luôn
Mà sao vẫn thấy buồn buồn anh ơi
Vắng anh lòng em chơi vơi
Thèm nghe anh nói những lời yêu thương.
Anh đi trên những nẻo đường
Em luôn cầu chúc mọi phương an lành
Chúc anh mọi sự đều thành
Niềm vui chan chứa có anh tháng ngày.
Anh mệt hãy ngủ cho say
Dù em mong nhớ dành ngày mai nha
|Em sẽ hát tặng bài ca
Lời ru anh ngủ từ xa gửi về.
(Thu An)
Đêm nằm nhớ lắm mình ơi
Ngàn câu nhung nhớ lên khơi cuộn trào
Nỗi buồn tựa cửa trăng sao
Ngàn tinh tú nhỏ như lao vào mình
Xung quanh yên tĩnh lặng thinh
Chỉ duy nỗi nhớ phập phình reo vang
Tim sao cũng chẳng vững vàng
Liên hồi thoi thóp như càng nhớ thêm
Yêu thương chạm cửa êm đềm
Mặc cho sương gió phủ mềm tấm thân
Chẳng màn nhân thế hồng trần
Bao nhiêu bão táp chỉ cần có nhau
Thời gian dù có bạc màu
Dù cho ga vắng con tàu ngược xuôi
Dù cho sông nước cạn rồi
Thì tình anh vẫn bồi hồi trao em...
(Hoang Cuu Long)
Đêm nay anh nhớ lắm nàng ơi
Vầng trăng như cũng khóc bên trời
Nhìn mây nhìn gió đùa vui với
Ngàn vạn tinh tú với ngàn khơi
Mà nghe lệ ứa buồn chơi vơi
Nàng hỡi đêm dài đêm vẫn tới
Thời gian dường như rất thãnh thơi
Làm sao mà biết ta mong đợi
Thời gian ơi hỡi thời gian ơi
Làm ơn cho ta nói một lời
Rằng đây ta nhớ từng hơi thở
Nhớ lắm bờ môi nhớ nụ cười...
(Hoang Cuu Long)
Mình đã xa rồi phải không anh?
Lời nhớ lời thương đó chẳng thành
Anh đã bỏ đò sang thuyền khác
Dang dở đời em hết tuổi xanh.
Mình đã xa rồi phải không anh?
Thương quá anh ơi biêdt sao đành
Đêm về lệ tràn trên khóe mắt
Làm sao quên được bóng hình anh.
(Vì Sao Trong Đêm)
Hôm nay, ừ nhỉ giống hôm qua
Gió lạnh hiu hiu nắng đã tà
Lòng em phơi phới mong chờ lắm
Anh có về đây ... để đôi ta ...
Sắp một năm rồi tháng ngày qua
Từ buổi gặp nhau giống như là
Đời em trẻ lại thêm mơ mộng
Không hiểu thế nào ta chia xa
Anh ở nơi nào có biết không
Em nhớ về anh ... giấc mơ hồng
Đêm qua về đến rồi tan mất
Để sáng hôm nay gió lạnh lòng.