- Những bài thơ về cây phượng vĩ với tuổi học trò
- Chùm thơ hay về mái trường xưa - Hoài niệm tuổi học trò
- Tuổi học trò với những vần thơ chế vui, hài hước nhất
CHƯA ĐƯỢC HÔN ĐÂU
Tác giả: Người Mang Tâm SựTránh ra không được hôn đâu
Mẹ cha biết được mông đau lắm à
em đây bản tánh thật thà
Anh hôn môi má về nhà ửng lên
Màu hồng mắc cỡ khó quên
Tối ngày chỉ muốn gọi tên nhớ hoài
Bây giờ hôn đở ngón tay
Nếu muốn hôn nữa chạy ngay về nhà
Thăm hỏi ý mẹ ý cha
Mang trầu cau đến làm quà cưới ngay
Tâm tư em đã giải bày
Đồng ý lại nhé ta hoài hôn nhau.
ĐỪNG LÃNG QUÊN
Tác giả: Ho NhuMùa thu ấy ta gặp nhau hò hẹn
Trao lời yêu hứa giữ vẹn thủy chung
Mặc dù cho có giông tố bão bùng
Lòng kiên định quyết không nung nao dạ
Mùa thu này nắng nhuộm vàng mùa lá
Nhưng tình ta không thể ngã đổi màu
Mặc bộn bề của muôn ngã bể dâu
Tim Hoà quyện để tình sâu hơn nữa
Đã yêu nhau, say nồng như lời hứa
Giữ chung tình bởi điểm tựa con tim
Hạnh phúc nào ta chẳng phải kiếm tìm
Đời muôn vẻ cũng khi chìm khi nổi
Ta bên nhau chẳng điều gì tiếc muối
Mãn nguyện lòng cho vượt trội tháng năm
Khoảng cách nào làm ta thấy nhọc nhằn
Đều gắng sức vượt phăm phăm về đích
Khi bên nhau trao nồng nàn gì địch
Dù vụng về như thuở tuổi đôi mươi
Yêu nồng nàn như chẳng có đất trời
Cho cỏ hoa vẫn rạng ngời xanh sắc
Dấu yêu ơi! Khó khăn gì cũng mặc
Bởi tình ta đã thắm chặt từ lâu
Như cúc vàng, như hoa sữa giữ màu
Thì nhất định giữ bền lâu em nhé.
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
THƠ TUỔI HỌC TRÒ
Tác giả: Quang NhựtAnh xa em, một mùa thi thương nhớ
Mùa lá bay trở lại đã xa rồi
Mái trường cũ nhưng tìm em đâu nữa
Chỉ đường về anh thấy quá xa xôi.
Anh bước thầm hồn nghe tiếng thu rơi
Con đường nhỏ tả tơi ngàn xác lá
Lối quen này chiều nay sao xa lạ
Không nắng vàng mà vàng úa tàn phai
Anh nhớ em...người dưng không gặp nữa
Nhớ mùa thi bảy bữa học chung thầy
Lối em về nắng cuối hạ đắm say
Tuổi mười bảy lần đầu anh biết nhớ
Anh yêu em cũng trong mùa thi đó
Mùa thi qua em bước đi xa
Anh trở lại, mình không còn tái ngộ
Xác thu vàng những kỉ niệm ngày qua.
Em! Đã lâu sao không về thăm lớp?
Hay em quên lối nhỏ nắng hạ rồi?
Quên lớp nhỏ nhà thầy chiều mưa dột
Quên cả con đường hai đứa chung đôi?
Đường đi gần nhưng tình đã xa xôi
Đường trở lại buổi đầu xa dịu vợi
Trên lối thu vàng, mùa thi vẫn đợi
Lá rơi đầy,nên chẳng thấy bước chân em
Nhặt xác thu anh gói tình khờ dại
Xếp vào miền kí ức thẳm trong tim
Bụi thời gian phủ nhạt bóng hình em
Làm sao để phai mờ mùa thi đó?
HẠ NHỚ
Tác giả: Chưa rõEm ơi dĩ vãng nhạt nhòa
Sao anh cứ ngỡ chiều qua tình sầu
Yêu em mãi mãi dài lâu
Mặc em vẫn phụ tình đầu trái ngang
Hạ về Phượng nở hàng hàng
Vẫn che lối cũ tung tăng đi về
Trường xưa in bóng bên lề
Anh buồn nhìn lớp não nề nhớ nhau
Nhớ em nét chữ hồn đau
Dáng em tinh nghịch bên nhau sân trường
Nhớ em tành tập cải luơng
Em vờ hờn giỗi, yêu thuơng ngàn tuồng
Nhớ em những lúc chiều buông
Anh chờ cửa lớp ngóng trông tan giờ
Nhớ em dáng dấp mong chờ
Gặp anh đứng đợi hững hờ làm thinh
Nhớ em dệt khúc ân tình
Mỗi khi hạnh phúc chúng mình bên nhau
Nhớ em môi thắm son màu
Như màu Phượng vĩ nỗi đau chia lìa
Em ơi dĩ vãng nhạt nhoà
Sao anh cứ ngỡ chiều qua tình sầu
Yêu em mải mãi dài lâu
Mặc em vẫn phụ tình đầu trái ngang
Hạ về Phượng nở hàng hàng..
Tình học trò thắm mãi trang giấy trắng
Tuổi học trò rụt rè trao yêu thương
Tình học trò chan đầy trời mơ mộng....
Tuổi học trò luôn khao khát yêu mến
Tình học trò âm thầm nuôi hy vọng
Tuổi học trò chất chứa bao kỉ niệm
Tình học trò sống mãi với thời gian...
Tuổi học trò và tình học trò theo năm tháng....
Mãi là dấu chân ghi hằng trong trái tim....
Hạnh phúc làm sao và trẻ mãi tâm hôn....
Biết trao đi tình học trò đẹp tình xuân....
nhớ nhau mà cứ giả đò làm ngơ
ngập ngừng chép vội bài thơ
hộc bàn hôm ấy lại vờ để quên
Lá thư không dám đề tên
gắn trong nhánh phượng gửi bên ấy rồi
đã lâu không thấy trả lời
đêm về nhặt cánh phượng rơi mà buồn !
Sao mày lại không, yêu như phim
Yêu ngay cái lúc vừa thấy pé
Thì đâu có cảnh "đèn hết tim";
Ngồi học tức lưng bực cái miệng
Vốn dữ, gặp bé bỗng hóa hiền
Uổn công con tim yêu nồng cháy
Còn mày chẳng dám nói lời thiêng.
Nãy hỡi con tim, cái miệng ơi
Ta đố chúng mày lên tới trời
Chinh phục tất cả chín tầng mây
Thu về một mối, điểm chín mười.
------
Người e yêu tên là Ái Vân nên mới có cái khổ thơ thứ 3 (kU tÈO)
Ngày ấy anh gọi em con nhóc
Anh lớn hơn em độ vài tuổi
học chung cứ ghẹo làm em khóc
Một sáng tụ trường anh ngẩn ngơ
Nhìn em xinh tươi như hoa nở
Từ đó anh say đắm yêu thầm
Học hành thì dỡ chỉ thích mơ...
Nhà không cạnh nhau nhưng chung trường
Chẳng dám nói thương cứ theo sau
Quay lai ... Anh nhìn , Em mắc cở ...
Mắt anh ngời sáng như ánh sao
Kỷ niệm thoáng qua sẽ tan mau
Tình yêu học trò là hư ảo
Anh đi trong một chiều Phượng nở
Ánh mắt đượm buồn lời yêu trao
Từ mùa hè ấy ta mất nhau...
Anh đã phiêu bạc ở phương nào
Một lần giở lại trang lưu bút
Lòng em vấn vương chút ngọt ngào.
Tuổi học trò chẳng đượm chút ưu tư
Nhặt phượng hồng ép vào những trang thư
Trao tập vở chép nhau dòng lưu bút
...
Đã qua rồi những xuyến xao từng phút
Đợi một người mà trong dạ thầm thương
Rồi theo sau trên suốt cả quãng đường
Chỉ có thế mà thấy sao đẹp quá !
...
Đã qua rồi những ánh đèn phố xá
Của một thời mà hai đứa yêu nhau
Ngước nhìn trời mơ mộng với ngàn sao
Đời đẹp quá , tình yêu là mãi mãi
...
Đã qua rồi cuộc tình đầy dấu ái
Những ngày yêu hai đứa quyện bên nhau
Có còn chăng là những nỗi đớn đau
Ôi chua xót , sao dòng đời nghiệt ngã
...
Đã qua rồi không còn gì nửa cả
Khi hai người đã hai ngã chia ly
Có tiếc thương cũng chẳng biết nói gì
Nén cay đắng , mà cõi lòng băng giá
...
Đã qua rồi hãy xem như xa lạ
Chỉ tình cờ mình gặp gỡ thoáng qua
Đã qua rồi những mộng ước bay xa
Trong tiếc nuối - tìm thương về kỷ niệm !
(Thảo Hoangvy)
Ngỡ ngàng đón nhận tình yêu nhanh
Năm ấy em tròn mười sáu tuổi
Bước vào cấp ba ước mộng xanh
Ngày ấy em còn ngây thơ quá
Chút tình cho em chỉ thoáng qua
Em yêu bằng cả trái tim khờ
Để rồi hụt hẩng bóng người xa
Em sợ mùa thu nắng nhạt nhoà
Gió hiu hiu lạnh giọt mưa sa
Một lần bên anh em run rẩy
Nhận nụ hôn đầu - Bóng mây qua
Để rồi thu đi không về nữa
Ôm mộng học trò nhớ dấu xưa
Anh xa trường rồi anh vẫn đợi
Lắng nghe điệp khúc khóc trong mưa
Em vấn một mình qua lối củ
Mỗi buổi sớm mai dưới sương mù
Cặp sách đeo nghiêng chân em bước
Nghe hồn lảng vảng nhớ mùa thu.
(Xuyến Trần)
theo em qua mấy buổi trưa tan trường
còn đâu những sáng mờ sương
đếm bao lá rụng bên đường em qua
Còn đâu áo thả đôi tà
thẹn thùng gió cuốn mây và tóc bay
ôm nghiêng tập vở trong tay
bờ vai em nhỏ cho ngày mộng mơ
Còn đâu nỗi nhớ thành thơ
tôi ngồi thả cái ngu ngơ vào chiều
từ tôi ấp úng lời yêu
chuyện tình cũng đã thành điều vu vơ
Còn đâu những tối mong chờ
cùng cây thông đứng bơ vơ một mình
bên em phố bỗng lặng thinh
chỉ bàn tay nắm cái tình ngây thơ
Còn đâu, đâu nữa giấc mơ
chỉ còn kỷ niệm ơ hờ ngày xưa ...
(Nguyễn Ngọc Hùng)
Sao bé tan học lẻ loi một mình?
Chung đôi một quãng đường sình
Mà sao mắt bé hay nhìn đâu đâu
Hỏi tên bé cứ lắc đầu
Hỏi nhà bé chỉ mây cao trên trời
Xe ta bé hổng chịu ngồi
Làm ta lẽo đẽo đơn côi... hai mình
Chưa yêu, Ta đã thất tình
Chưa quen ta đã sợ mình xa nhau
Lời thương chưa nói đã sầu
Chưa mơ đã sợ mộng đầu chia hai
Thói đời dù có đổi thay
Tình yêu áo trắng kô phai sắc hồng
Ve sầu khóc, phượng trổ bông
Mai này xa cách buồn ko những ngày
Nỗi nhớ ai rót cho đầy
Niềm riêng ai hĩu tiếc hoài bàn tay...
Nên làm sao tôi có thể quên người
Quên đôi mi,quên giọng nói,tiếng cười
Và những lúc em nhìn tôi hờn trách
Xa em rồi chắc lòng tôi hiu quạnh
Và ngẩn ngơ nghe nhịp đập con tin
Bấy lâu nay vì em mà lạc nhịp
Qua thật rồi những giây phút gần nhau
Mùa hạ về khi nỗi nhớ vào sâu
Trong thâm tâm những nỗi niềm trở lại
Bay ngang qua những tiếng cười vụng dại
Ngỡ tôi còn đôi tiếng hát của em
Thì là xa nên tôi sẽ đi tìm
Một chút nhớ,chút thương và chút giận
Khi bằng lăng nở tím cả đường gần
Khi hoa phượng thắm nồng thêm sắc đỏ
Ta xa rồi xa mãi rồi hạ mơ
Thương rất nhiều nhung nhớ biết bao nhiêu
Xin trả em những gì em chưa hiểu,
Để một ngày em còn nhận ra tôi.
(Mây Hạ)
Sân trường phượng đỏ ngẩn ngơ cỏi lòng
Tim rung động dạ bồi hồi
Thẹn thùng đón nhận tình đầu anh trao...
Đâu còn cơ hội chờ nhau
Thuyền xưa bỏ bến buồn đau lâu rồi
Giờ hoài niệm dạ bồi hồi
Nhớ nhung thương lắm một thời đã qua
Mưa buồn hay lệ tuôn sa
Làm dâu xứ lạ lòng ta rối bời
Chiều về lòng thấy chơi vơi
Nhớ bao kỷ niệm với người năm xưa
Một thời hoa bướm luyến lưu
Một thời dệt mộng bên đời có nhau.
(Thien Huynh Kim)
Mà lòng còn ngỡ như vừa hôm qua
Nay mùa phượng vỹ đơm hoa
Ve sầu gọi nắng vọng hoài cố hương.
Thương mơ ký ức tháng năm
Tan trường chung bước nắm tay ngại ngùng
Đường về đón đợi em qua
Bên hàng phượng nở say xưa từng ngày.
Dẫu nay xa cách nghìn trùng
Lòng còn mộng giấc mình cùng đan tay
Chờ anh -- hạ đến ngày về !
Ngập đường phượng nở lối thề chung đôi.
(Dinh Nguyen)
Mây trời gió thoảng u hoài biểt bao
Phượng hồng rực thắm một màu
Gió lay hoa rụng nghiêng chao sân trường
Ve sầu vang khúc thê lương
Cổng trường khép kín vấn vương nỗi lòng
Hè về trong dạ nhớ mong
Nhớ thời áo trắng,nhớ vần thơ tay
Đường về tan lớp chiều nay
Đôi ta chung bóng,chia tay cuối đường
Em trao cánh phượng ngát hương
Ép vào trang sách thân thương, đôi dòng
"Anh ơi,hoa phượng màu hồng
Xin anh hãy giữ tấm lòng như hoa”
Duyên tình ta hãy còn xa
Đường về rẽ khúc,”đôi ta đôi đường
Gió chiều man mác du dương
Nắng chiều ngã bóng,“đôi đường đôi ta "
Xa rồi mấy độ hè qua
Phượng về, ve gọi sao mà vấn vương!
Chiều nay đứng dưới cổng trường
Ve rền ,phượng thắm, nhớ thương một người.
(Lê Thị Kim Oanh)
Hôm về thăm lại mái trường xưa
Thấy em tôi chợt quá sững sờ
Phải chăng cô bé cùng chung xóm
Ô hay ! Em chợt lớn không ngờ
...
Em vẫn hồn nhiên với ngây thơ
Hỏi tôi : anh đến có chuyện gì?
Tự dưng tôi thấy mình luống cuống
Ấp a...rồi nói chuyện vu vơ...
...
Kể từ dạo đó tôi mộng mơ
Với tôi em là cả trời thơ
Nỗi lòng muốn tỏ cùng ai đó
E ngại cho nên vẫn cứ chờ
...
Rồi cũng một hôm thật bất ngờ
Em nhờ tôi chép hộ bài thơ
Vào trang lưu bút làm kỷ niệm
Ghi nhớ một thời tuổi mộng mơ
...
Tâm tình bày tỏ với bài thơ
Viết trên trang giấy tuổi học trò
Trao về em đó người em nhỏ
Dáng tiên tôi nguyện mãi tôn thờ
...
Bài thơ tôi viết chỉ ước mơ
Ôm ấp tình riêng với duyên hờ
Gởi trong lưu bút về em đó
Có thấu lòng tôi mãi đợi chờ
...
Rồi một chiều đông quá sững sờ
Nhà em rộn rả pháo vu quy
Âm thầm tê tái lòng chua xót
Em đã quên rồi mối tình thơ
...
Bây giờ đọc lại những vần thơ
Sao thấy đắng cay với thẫn thờ
Em đã xa rồi xa mãi mãi
Ôm mối bẽ bàng...tình bơ vơ.
(Thao Hoangvy)