"Tuổi học trò với những vần thơ chế vui, hài hước nhất" - Xin mời các bạn cùng thư giãn!..
- Những bài thơ nói phét vui, hài hước nhất
- Chùm thơ chế Cá độ, Bài bạc, Lô đề hài hước
- Những bài thơ bói toán vui, gieo quẻ hài hước
Học trò ngày nay quậy tới trời
10 thằng vô lớp 9 thằng chơi
3 thằng vô lớp 2 thằng ngủ
Còn lại thằng kia cũng gật gù
Việc học ngày nay đã khác rồi
10 thằng vô lớp 7 thằng ngu
3 thằng vô lớp 2 thằng ngủ
Còn lại thằng kia chẳng biết gì!
Mười năm cắp sách theo thầy
Năm thứ mười một vác cày theo trâu.
***
Đi thi để biết phòng thi
Vô thi để biết đề thi thôi mà.
Ngày xưa giám thị cũng đi thi
Cũng cóp cũng quay chẳng kém chi
Mà nay giám thị lại trông chặt
Chẳng để em xem một tí gì.
Giám thị nhìn em giám thị cười
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi
Thơ chế vui tuổi học trò
Học không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên
***
Học mà không chơi đánh rơi tuổi trẻ
Chơi mà không học vừa khỏe vừa vui
Các bạn nên like fanpage Thơ Vui & Ảnh Chế để xem nhiều hơn
Học cho lắm cũng ăn mắm với cà
Học tà tà cũng ăn cà với mắm
Học cho lắm cũng đi tắm cởi truồng
Học luồn xuồng cũng cởi truồng đi tắm
Học cho lắm tắm hổng có quần thay,
Học cho hay tắm thay hoài cái quần cũ.
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
Học hành như cá kho tiêu
Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu!
Người ta đi học có đôi
Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu
Một mình ngồi ngắm bồ câu
Nó cũng.... hai đứa ..lại càng sầu thêm
***
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương còn rớt, huống chi là mình.
***
Bắt đầu ngủ giữa tiết 3
Đến khi tỉnh giấc đã là tiết 5
Giám thị nhìn em giám thị cười
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi
Cổng trường Đại Học cao vời vợi
Ruộng đồng mênh mông đón em về
THƠ VUI: VÒNG XOAY HỌC TRÒ
Học trò như một vòng tròn...
Đầu kỳ ai cũng lon ton đến trường.
Bước vào kỳ mới đại cương,
Đùa chơi trong lớp, đến trường thật vui.
Trải qua vài tháng ai ơi…
Bài tập thi cử, ôi thôi nhức đầu.
Giữa kỳ lo lắng buồn rầu,
Mong sao thi được, qua cầu là xong.
Thi rồi lại ngóng, lại trông.
Cầu sao cho được không mong gặp thầy.
Nếu mà thi lại môn này,
Người ta thì nghỉ mình cày trả môn.
Cuối kỳ thi lại bồn chồn,
Hồi hộp, lo lắng còn hơn giữa kỳ.
Sáng ra chỉ ổ bánh mì,
Không ăn, không uống sợ thi trễ giờ.
Trải qua chín tháng bơ phờ…
Thấy hoa phượng nở, thẫn thờ hè sang.
Ve sầu ngân tiếng... reo vang !
Bồi hồi xao xuyến mình đang trưởng thành.
Học trò cái tuổi xuân xanh...
Đùa chơi nghịch phá là anh học trò.
Giữa hè lại thấy buồn xo…
Nhớ trường, nhớ lớp, nhớ cô bạn hiền.
Nỗi buồn... xao xuyến chẳng yên.
Có ai hỏi giúp bạn hiền nơi đâu.
Thế rồi hè lại qua mau,
Bạn bè sum họp, cùng nhau chuyện trò.
Gặp nhau lại hét, lại hò...
Cùng bạn đến lớp học trò thật vui.
Cuộc đời sóng gió nổi trôi...
Mấy ai quên được cái thời mộng mơ.
Tôi là anh học trò nghèo
Cơm ngày 2 bữa bèo nhèo bát rau
Em như hạt ngọc trân châu
Sáng ngời lắm kẻ lâu lâu ngó dòm
Anh đây đã xấu còn ròm
Em đẹp mà lại hiền lành anh thương.
Anh thương đâu dám tỏ tường.
Mẹ cha em cấm, người đời dèm pha.
(Trần Phát Đạt)
CHUYỆN VUI BẰNG THƠ: GIỜ SINH HỌC
Giờ Sinh cô muốn trực quan
Vẽ trái đu đủ rõ ràng bảng đen.
Có trò lếu láo thành quen,
Phán rằng: cô vẽ sao nên “dái bò”
Làm cho cả lớp cười ồ
Khiến Cô tức giận bỏ vô văn phòng
Gặp thầy hiệu trưởng uy phong:
- Sao cô bỏ lớp lòng vòng ngồi đây?
Thầy ơi em kể thầy hay:
- Lớp kia vô lễ, trò hay nói bừa.
Bây giờ em cũng xin thưa:
- Mong thầy xử lí cho vừa đôi bên
Nghe xong Thầy vội đi lên,
Tra ngay lớp trưởng, tìm tên đầu trò
Bây giờ cả lớp im xo,
Nhìn thầy hiệu trưởng mà lo quá chừng.
Bổng thầy trố mắt trừng trừng:
Ổng nào vẽ bậy xem chừng nhận đi?
Vẽ gì vẽ bậy vẽ kì,
Vẽ gì chẳng vẽ, vẽ y dái bò?
Lớp càng được thể cười to,
Khiến thầy không hiểu, tò mò hỏi tra
“ Các em cười cái gì ta?”
Thưa thầy… vẽ ấy chính là…cô em!
Thầy lau mắt kính kèm nhèm:
- Tại cô vẽ thế các em nó nhầm.
Mong cô tha thứ lỗi lầm,
Tui đây còn tưởng huống chừng học sinh?
Học sinh cuối cấp như này sao...
Sách vở khô khốc ,học không vào
Face nhiều cũng chán..! => nằm suy nghĩ
Viết được mấy câu thơ tào lao..
Cũng có 1 chút là hại não
Thức nhiều ,mất ngủ biết làm sao
Áp lực thi cử,...nhiều chuyện nữa..!
=> Đau đầu! dầu gió? Đưa đây nào!
(Dứa AT)
Việc ăn, việc học đủ điều lo toan
Ngày ngày giấc ngủ chưa ngon
Đêm đêm tìm ghẹ lễ còn đi chơi
Còn đâu nhuệ khí một thời
Còn đâu điệp khúc "chơi bời mỏi tay"
Nhường cho tự lập đè vai
Như là chấm hết thời trai huy hoàng.
Con gái là chúa nói dai
Nhiều chuyện, đanh đá lại hay khóc nhè
Còn thích ăn vặt vĩa hè
Xoài, me, cóc, ổi...cả chè cũng xơi
Con gái còn thích lả lơi
Cứ mà trai đẹp, mê tơi nhớ thầm
Con trai là vua ầm ầm
Chỗ nào ăn nhậu, phăm phăm tới liền
Tiền quán thì thiếu triền miên
Dzậy mà gặp gái, huyên thuyên Anh hùng
Shopping, siêu thị đến cùng
Thấy chủ nợ kiếm, vội chun gầm giường..
(Khúc Mưa Tan)
Con thi đỗ đại học rồi
Vui mừng phấn khởi miệng cười bụng lo
Tài sản có mỗi con bò
Phải mang đi bán để lo nhập trường
Con lên thành phố mẹ thương
Bố cũng lên đó ra đường làm thuê
Cả năm cũng chẳng dám về
Bòn do đãi sạn nhiêu khê chợ người
Con ngoan cố học đừng chơi
Cha mẹ lặn lội một đời nuôi con
Nhà mình nghèo túng phải bòn
Đừng nên học hỏi đám con nhà giàu
Mình không theo được họ đâu
Bởi vì bố bọn nhà giàu là quan
Ra trường nó có việc làm
Công danh địa vị cơ quan đang chờ
Mình nghèo nên chẳng có cơ
Ra trường con cũng phải chờ việc thôi
Con cố mà học hơn người
Bố cầu may mắn sẽ rơi vào mình
Bố mẹ sẽ nguyện hy sinh
Chắt chiu dành dụm quên mình vì con.