Mình hy vọng qua những vần thơ xúc động này, các bạn thanh niên chúng ta sẽ có suy nghĩ tích cực hơn về tình yêu. Đừng làm gì quá giới hạn, nếu có lỡ vượt qua giới hạn mà để lại "kết quả" thì cũng xin hãy giữ lại, vì đó là mầm sống vô tội..
Mẹ không thể giữ tôi lại bạn ơi
Vì mẹ tôi sợ ông bà tủi nhục
Bao năm qua gia đình thật hạnh phúc
Ông bà luôn nhận lời chúc an lành.
Giữ tôi lại ngày vui sẽ biến nhanh
Những danh giá sẽ tan thành mây khói
Cuộc đời buồn chỉ toàn là dấu hỏi
"Cha tôi đâu"? Mẹ biết nói sao đây?
Cả ông bà, cũng phải chịu tội lây
Giữa nhà thờ phải chắp tay sám hối
Dẫu ông bà, chẳng làm chi nên tội
Nhưng con hư, phải xin lỗi muôn người.
Nuôi con lớn chưa nhận được cau tươi
Chưa được nhận nụ cười người thân chúc
Giờ mẹ cha, lại chịu bao ô nhục
Đời xót xa, có lắm lúc không ngờ.
Không dám để, ông bà vướng tội nhơ
Mẹ lặng lẽ bỏ con thơ mình đó
Chỉ mong sao, chuyện kia như là gió
Ai đâu ngờ vẫn còn đó niềm đau.
Một lần dại, sầu cũng tiếp nối sầu
Trái tim mẹ đã úa màu băng giá
Con người mẹ đã trở nên xa lạ
Mẹ hận thù với tất cả mọi người.
Mẹ ghét nhất những bó hoa nở tươi
Mẹ ghét luôn những nụ cười thân thiện
Mẹ chỉ mong, sầu giết con tan biến
Mong cỏi lòng, ngưng trận chiến thật hư?
Tấm thân mẹ, giờ đây đã mỏi nhừ
Đêm từng đêm vẫn suy tư thầm lặng
Có những đêm mẹ gần như thức trắng
Giọt lệ sầu theo đêm vắng nhòa rơi.
Thương mẹ tôi, phải chua xót một đời
Nếu hôm xưa, mẹ nghe lời giữ lại
Thì hôm nay, không lệ sầu tên tái
Tội giết con, còn nguyên mãi thiên thu.
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
(Lá thư từ lòng đất)
Mẹ cha ơi hỡi mẹ cha
Có nghe bao trẻ khóc la giữa đời
Có hay con lệ cũng rơi
Nhưng không thể khóc khi đời xót xa.
Bởi con là một thay ma
Vì mẹ cha bỏ mới ra thế này
Muốn khóc nào có ai hay
Muốn kêu chẳng được đắng cay ai ngờ.
Mẹ ơi sao nở làm ngơ
Cha ơi sao nở hững hờ vậy cha
Con nào muốn hóa thành ma
Con đây muốn sống với cha mẹ mình
Sao người vội nỡ dứt tình
Để cho con phải lặng thinh một đời.
Con đây rất muốn dạo chơi
Con đây rất muốn nhìn trời ngắm sao.
Mẹ cha đang ở chốn nao
Có hay con phải nghẹn ngào tháng năm
Ước mong mẹ ghé đến thăm
Ước cha luôn mãi ẫm bồng trên tay.
Mẹ cha ơi hỡi có hay
Mồ hoang giá lạnh chất đầy sầu thương
Có hay trong những đêm trường
Con mơ con ước yêu thương trở về.
Mẹ cha hãy tỉnh cơn mê
Yêu thương mau hãy trở về nhanh nhanh
Để cho đời lại an lành
Để thai nhi chẳng hóa thành thây ma
Để con được gọi tiếng cha
Được mẹ âu yếm, được bà chiều cưng
Để con mãi được vui mừng
Vòng tay cha mẹ không ngừng thương yêu
Không có gì bằng tội ác lương tâm
Tôi xin lấy trái tim mình đánh cược
Ác lâu năm để lại vết thương ngầm
Qua năm tháng không bao giờ phai nhạt
Vốn cuộc đời đâu có là canh bạc
Cắt bỏ tình, đổi lấy sống xa hoa
Bỏ con thơ, sao không biết xót xa ?
Tình máu mủ, do chính mình mang nặng ?
Đến một khi sống trong đời thầm lặng
Do cuộc đời đã ban tặng lại ta
Nghiệp quả báo do xưa đã gây mà
Sẽ thấu hiểu nỗi cô đơn hiu quạnh
Nỗi đau xé sẽ luôn đi bên cạnh
Ám ảnh mình bởi căn tội năm xưa
Vứt ấu thơ chẳng hề biết dây dưa
Có còn không ? nhân cách người làm mẹ ?
Cuộc sống vốn mang rất nhiều buồn tẻ
Không gì buồn bằng tội ác lương tâm
Nếu khi xưa ta đã sống lỗi lầm
Cũng có lúc gánh nghiệp do mình tạo
Nhìn trẻ thơ, lòng đau xót lệ trào
Nỗi nghẹn ngào, bóp nghẹn thắt tim đau
Ôi bé ơi ! con có biết không nào !
Hình ảnh con là niềm đau nhân thế
Mới chào đời, bị mẹ vứt bên lề
Bên tán cây, hàng trăm kiến lửa cắn
Thân mình con tím tái đến kẽ răng
Con không biết, nát thân mình khóc thét
Nhìn ảnh con, tim quằn đau tắt nghẹt
Giận rung người, người phụ nữ thánh đâm
Người mẹ nào sao lại ác nhẫn tâm ?
Nuôi không được, đã là 1 cái tội
Có ngờ đâu lại hành xử quá tồi
Vứt rơi con bên trò đùa số phận
Nhìn ảnh con, lòng tràn đầy căm phẫn
Ác nào bằng cái ác của lương tâm ???
(Kiều Mai - 27/10/2014)
Cha mẹ ơi ! Con nào đâu có tội,
Sao cha, mẹ, nỡ vội bỏ con.
Trong bụng, khao khát, mỏi mòn,
Đủ ngày đủ tháng, là con chào đời.
Hình hài con, đang từng ngày phát triển.
Một hôm mẹ, phát hiện có con.
Mẹ thì lý do...đang còn...
Sinh viên, học tập...Hao mòn tuổi xuân.
Thế là mẹ, không cần suy nghĩ,
Nhờ phòng khám, bác sĩ mang ra.
Thế là con đã thành ma,
Âm, dương cách biệt, mẹ, cha tạo thành.
Trước khi yêu, sao không suy xét,
Đã gieo họa, lại giết hài nhi.
Khi yêu cha mẹ nghĩ gì ?
Vui trong chốc lát, giết đi một đời.
Cha, mẹ ơi ! Xin đừng tạo nghiệp,
Kẻo muôn đời, cay nghiệt đeo mang.
Con rơi nước mắt hai hàng,
Cúi xin cha, mẹ, đừng mang nợ đời..
Khi ta có được thảnh thơi,
Là khi lúc ấy, nhờ nơi tu lòng.
Đời người lúc đục, lúc trong,
Ráng lo gìn giữ, để không nợ đời.
Cầu vong các bé về chơi,
Tây Phương Cực Lạc, là nơi Phật Đà.
Nam Mô Tiếp dẫn Di Đà,
Dìu dắt nghiệp chướng, như là nghiệp oan...
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Dà Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật.
(Nguyễn Trọng Thao)