Cám ơn các bạn đã sáng tác và chia sẽ những bài thơ rất hay cho "Chùm thơ hay chào đón tháng mười - Thơ tháng 10" này.
tình thơ tháng 10 (ảnh: internet) |
THƠ TÌNH: THÁNG MƯỜI VỀ
Tác giả: Thanh TrầnTháng mười về em có thấy sương rơi
Đêm buốt lạnh khi tuyết giăng đầy ngõ
Có thấy buồn một mình trên phố nhỏ
Có khi nào chợt nhớ tới anh không
Tháng mười về theo cùng rét mùa đông
Em có ấm khi vắng anh bên cạnh
Màn đêm buông chắc là em rất lạnh
Đừng ra đường khi giá rét nghe em
Tháng mười về gió thổn thức thâu đêm
Em còn nhớ chiều mùa đông năm ấy
Đi bên nhau con đường dài đến vậy
Ngày chia tay chẳng thấy ...lệ hoen mi
Tháng mười về anh chẳng ngóng đợi gì
Ngôi nhà nhỏ , hàng cây khô đầu ngõ
Chiếc lá ngả sang màu vàng thẫm đỏ
Chẳng chịu rời khi đã thấy đông sang
Cuối chiều đông xe hoa.. pháo nổ vang
Không ngoảnh lại em vội vàng chân bước
Đợi chờ em một ánh nhìn thắm đượm
Hạnh phúc nào...hơn giây phút chia xa.
HẸN CUỐI MÙA THU
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười đến bước âm thầm lặng lẽ.
Cuối mùa thu chắc ta sẽ quay về.
Chốn quê xưa để thăm lại bờ tre.
Gió xạc xào nơi chân đê ngoài bãi.
Thăm con đò già nắng mưa dầu dãi.
Bên bãi bồi có hoa cải vàng bông.
Ngồi trên đê ngắm ngọn khói đốt đồng.
Nhìn nước trôi trên dòng sông lơ đãng.
Ký ức vẹn nguyên qua bao ngày tháng.
Hẹn ngày về gặp bè bạn năm xưa.
Nhắc về tuổi thơ thích thú vui đùa.
Thuở mười hai mình mò cua bắt cáy.
Túm năm tụm ba bên nhau chạy nhảy.
Cùng chơi đùa gấp thuyền giấy trôi sông.
Vơ rạ rơm ta đốt lửa trên đồng.
Bới trộm khoai vùi bên trong để nướng.
Bẻ đôi ăn múc nước sông cùng uống.
Bao năm rồi quá khứ tưởng lãng quên.
Ta về đây ký ức lại hiện lên.
Khi một mình cô đơn bên bờ vắng.
thơ tình tháng Mười (ảnh: internet) |
NỖI NHỚ THÁNG MƯỜI
Thơ: Vũ ThắmEm một mình... trong nỗi nhớ không quên
Lặng bước vu vơ trên con đường nhỏ
Gió vẫn đùa trêu trên từng ngọn cỏ
Thoáng heo may... chợt lạnh đến rùng mình
Tháng mười về... hoa sữa nở lung linh
Gợi trong em biết bao là kỉ niệm
Anh nghe không đêm dường như trò chuyện
Nhắc một thời... còn ai nhớ ai quên
Có bao giờ anh... bất chợt nhắc tên
Về một người từ lâu trong quá khứ
Đêm trầm mặc đêm của người lữ thứ
Thoáng mơ hồ... trong hình bóng xa xăm
Tháng mười ơi... nơi kí ức ngủ nằm
Chợt lại về da diết đến mênh mông ...
THU THÁNG MƯỜI
Thơ: Hoàng AnhCuối thu rồi nắng cũng dịu dàng hơn
Em nồng nàn ru tháng mười nỗi nhớ
Bến yêu thương những ân tình anh chở
Vẫn còn đây chẳng nỡ sẽ xa rời
Sáng tinh mơ bình minh dậy muôn nơi
Ta yêu thương mặn mòi hương hoa sữa
Bài thơ tình em viết còn dang dở
Thu cuối mùa nhiều bỡ ngỡ anh ơi
Gió hanh hao se lạnh táp bờ môi
Nhặt thu vàng dệt nụ cười êm ái
Chẳng còn thấy mình yêu thương là dại
Tim lại nồng trong mê mải xuyến xao
Tháng mười khen chùm hoa sữa ngọt ngào
Hà Nội ơi em cồn cào mong hẹn
Ngày cuối tuần mắt môi cười bẽn lẽn
Anh nói gì xao xuyến ngả tình em
Thu cuối mùa nhặt hoa sữa rơi thềm
Những ngày yêu êm đềm da diết... nhớ.
CẢM XÚC THÁNG MƯỜI
Thơ: Chung MaiTháng mười cúc nở rộ xinh
Tươi như vạt nắng đan tình bướm hoa
Se se phơ phất sương sa
Heo may thấp thoáng vừa xa vừa gần
Dường như có cả vị xuân
Uyên Ương vỗ cánh rung ngân cung đàn
Tháng mười thu khéo mơ màng
Khuya về đem tiếng khẽ khàng của đông
Hững hờ e ấp nụ hồng
Trong mơ Yến muốn sổ lồng cùng Oanh
Lau bờ xào xạc đua ganh
Bãi bồi hoa cải giăng mành tơ vương
Lắng nghe tiếng lót Thiên đường
Quay cuồng vũ điệu gửi thương bạn tình
Vạc tìm tổ lúc bình mình
Cành khô vắt vẻo dùng dình ngọn cao
Bầu trời lấp lánh trăng sao
Tháng mười có giấu thì thào vào đêm ?
Quỳnh thơm khoe nhuỵ bên thềm
Hương nào ấp ủ môi mềm cho hoa !
CHÀO ANH_ THÁNG MƯỜI CỦA EM
Thơ: Chiều TímChào anh xa, tháng mười thân yêu nhé
Anh có về tiễn tháng chín đi không
Gió heo may đang ngơ ngẩn bên song
Ve vuốt mãi cánh hồng nhung khoe sắc !
Cúc họa mi nhí nhảnh cười lí lắc
Tháp Rùa nghiêng trầm mặc nét thời gian
Sen Hồ Tây mưa nắng chẳng bẽ bàng
Mãi dịu dàng tỏa hương thơm diệu vợi !
Dáng kiêu sa áng mây xanh hờn dỗi
Nắng thu buồn cứ vồi vội qua mau
Khoảng trời riêng bao kỉ niệm không màu
Niềm hoài cảm từ lâu em gìn giữ !
Vần thơ say vẫn trào dâng tình tứ
Trao nồng nàn không phép thử đâu anh
Tháng mười ơi, đừng nhé lắm mong manh
Hẹn bên nhau cùng đan nhành hạnh phúc !
THÁNG MƯỜI
MÙA TÔI YÊU
Thơ: Hiền Thu
Tháng mười về hoa nắng trốn nơi nao
Se chút lạnh mây thì thào khẽ nói
Phố lặng lẽ gió mùa sang thầm gọi
Tận thẳm sâu em mệt mỏi thương chờ
Tháng mười rồi hoa tàn cỏ xác xơ
Niềm heo hắt dạ thẫn thờ muốn ngỏ
Bao ước hẹn còn dở dang ngày đó
Kỉ niệm xưa trên lối nhỏ ai cầm
Tháng mười kìa ..ru lại mối tình thâm
Khung trời mộng từng dãi dầm một thuở
Về anh nhé mình lên đôi duyên nợ
Ủ mắt môi chung nhịp thở tim nồng
Tháng mười rồi...anh mang nắng về không
Để hong lại ánh xuân hồng độ ấy
Tim khờ dại tiếng lòng đang run rẩy
Nắng ơi à ...em trỗi dậy.... Mùa Yêu.
GIỌT MƯA CUỐI
Thơ: Nguyễn Nhân
Tháng mười hỡi .. mưa hoài chi ray rức
Tí tách buồn..đánh thức mảnh tim côi
Gió xiết da...se sắt dạ bồi hồi
Ôi giấc mộng ...dần trôi về dĩ vãng
Tháng mười hỡi...bình minh sao không rạng
Dòng sông quê...lai láng những ân tình
Ta thả hồn...ru mộng cõi phiêu linh
Ôi chua xót ... cuộc tình mang phù phiếm
Tháng mười hỡi ... tim dần như chết liệm
Nỗi sầu pha... mặc niệm mỗi khi chiều
Đã hết rồi....cái thuở bước vào yêu
Ôi chưa đủ...những điều chưa thể nói.
TÌNH XƯA
Thơ: Dung Pham Minh
Tháng mười về hoa sữa ngát nồng hương
Đêm se lạnh trái hường anh nhung nhớ
Tình vụng trộm năm xưa còn nức nở
Dấu yêu ơi đâu nỡ để nhòa phai.
Tháng Mười về mộng ước được trang đài
Cầu hạnh phúc tương lai cùng đôi lứa
Miền duyên ái rực lên như ngọn lửa
Lòng ngất ngây lần nữa cả trời yêu.
Tháng Mười về nỗi nhớ lại thêm nhiều
Anh chờ đợi Nhỏ yêu nơi xa ấy
Trong ký ức tình xưa bừng trỗi dậy
Thật ngọt ngào lại thấy một bờ môi.
Tháng Mười về Thu vội vã đi rồi
Tình lặng lẽ dạt trôi nơi nào thấy
Đêm nức nở một nguồn cơn trỗi dậy
Nhớ thương nhiều nơi đấy một mình em.
TẠM BIỆT THÁNG 10 !
Thơ: Thu HàTháng mười qua gác lại những buồn vui
Bao kỷ niệm cũng chôn vùi dĩ vãng
Tạm biệt nhé mùa thu đầy lãng mạn
Đón đông sang cùng những áng thơ hồng !
Trên bước đường nhiều lắm những gai chông
Em sẽ cố vững lòng không gục ngã
Tìm niềm vui cho tâm hồn êm ả
Nở nụ cười thong thả sống an nhiên !
Mùa đông sang em sẽ chẳng ưu phiền
Mặc mưa gió ngoài hiên đang giá lạnh
Tự sưởi ấm...trang điểm mình lóng lánh
Sống chan hòa khỏe mạnh dệt vần thơ !
Tháng mới rồi còn đó những mong chờ
Em sẽ viết những ước mơ vào giấy
Hát bài ca thỏa đam mê trỗi dậy
Luôn tự tin lộng lẫy với cuộc đời !
CTV Quang Anh
Em bước đi cùng tháng mười trống vắng
Không có anh ...cà phê đắng vô cùng
Những muỗng sữa đầy hoà vào nỗi nhớ nhung
Em cảm nhận không gian ngừng nhịp đập
Em bước đi cùng tháng mười ...
....nắng mưa ẩn nấp
Ẩn nấp trêu em cho mắt nhạt nhoà
Không có anh nắng mưa nghịch quá
Hôn khắp môi em ...hôn rải mềm vai
Em bước đi cùng tháng mười ...mê mải...
Ru nỗi nhớ dài
Ru mắt em cay
Em hỏi anh tháng mười nơi xa ấy
Có ve vuốt tình em ...tay đón gió Đông về
Câu ước hẹn Đông về yêu nhau nhé
Em bó gối ngồi chờ đợi một mùa Đông
Bên song cửa ...
...nắng vàng lại thèm môi em mọng
Em nũng nịu hờn ...
...chờ anh
...em mãi chờ anh ...
Tháng mười về ngày như thêm chật chội
Nắng chưa nguôi ngày đã muốn sang trang
Cơn mưa chiều vẫn rơi xuống mơ màng
Vàng lá rụng như Thu chưa rời gót.
Ta mơ về đoá môi hồng dịu ngọt
Nụ cười xinh theo vào giấc mơ xa
Lời êm êm như gió nhẹ ru ta
Nghe hồn bỗng rơi vào miền ngọt lịm.
Tỉnh giấc đời hoàng hôn đã thôi tím
Lá thôi bay Đông trắng đến ngõ tìm
Nghe lạnh dần từng góc nhỏ con tim
Buồn xơ xác cùng nỗi lòng cô quạnh.
Ừ, xa lắm một niềm tin lấp lánh
Tiếng gió đêm rin rít như cợt đùa
Đêm buồn buồn cùng mưa gió lưa thưa
Trăng đi trốn bỏ mình ta với bóng…
Tháng mười rồi ta vẫn cứ cô đơn
Căn gác vắng với chập chờn thao thức
Tình yêu có chắc là điều thực
Như ngoài kia thu đã chín nồng
Tháng mười rồi. niềm khắc khoải ngóng trông
Cháy khao khát dâng mênh mông đến thế
Đã nén suy tư mà hình xa muôn bể
Lâng lấng đầy lòng chan chứa diết da
Tháng mười rồi ta vẫn với mình ta
Và ai vẫn phương xa biền biệt
Ở bên ngoài chiếc lá rơi tím biếc
Ngơ ngẩn hồn luyến tiếc tháng mười xưa
(Catbui Tinhxa)
Tháng mười về ...em nơi ấy lạnh không
Có hay cười lúc bên người tình mới
Có ấm êm.. khi đêm về gió thổi
Trong vòng tay... ai khác chẳng phải anh
Tháng mười về mây bãng lãng trong xanh
Gió heo may..từng cơn se sắt lạnh
Hương cốm thoang thoảng,cúc vàng hối hả cùng vòng xe lăn bánh
Dẫn mùa về theo những gánh hàng rong
Tháng mười về...cái tiết lạnh vây giăng
Hoa sữa bay...ngào ngạt trên phố nhỏ
Chiều cuối tuần ..ai hay còn ngồi đó
Kết yêu thương...thành áo ấm mùa đông
Tháng mười về...những chiếc lá thu phong
Gượng gùng rơi...trong sớm mai đầy nắng
Tách cà phê...hôm nay sao chợt đắng
Phải thiếu đường.. hay thiếu vị tình yêu
Tháng mười này anh vẫn bước cô liêu
Kiếm tìm ai...đợi chờ ai..ai hiểu...
Tháng mười rồi ta sẽ gặp lại nhau
Như lời hứa ngủ vùi ngày tháng tám
Như chiếc lá thu vàng vừa khẽ chạm
Chút ngập ngừng, chút xao xuyến bâng quơ.
Tháng mười rồi anh đã tỉnh giấc mơ
Gọi anh dậy ngày cuối cùng tháng chín
Vòng tay nhau trong cái ôm bịn rịn
Tháng mười rồi mau tỉnh dậy đi thôi!!!
Phải chăng tháng chín chín rồi
Tháng mười ta lại được ngồi bên em
Thu qua liễu đã buông rèm
Ngàn cây ủ nhựa để đem xuân về
Ngại gì cái rét tái tê
Khi ta đã thắp lửa thề trong tim
Đời ta như một cách chim
Nay qua bể Bắc mai tìm trời Nam
Quê mình lúa đã chín vàng
Em về giữa lúc mùa màng bội thu
Bờ tre vang tiếng chim gù
Xa xa núi Dạm sương mù đang tan
Ta đi gió núi mưa ngàn
Tóc xanh giờ đã trở thành muối tiêu
Thôi đừng khóc nữa – em yêu
Giờ ta đã có bao điều hằng mong
Lại về tắm nước dòng sông
Viếng đền Kiếp Bạc bềnh bồng mây trôi
“Người ơi...người ở...người ơi...”
Nghe em hát...khiến ta vơi nỗi sầu
Đã từng bốn biển năm châu
Giờ về bưng bát canh bầu chị chan!
Bao nhiêu nỗi nhớ miên man
Mà sao nước mắt vẫn tràn bờ mi.
(Duy Son)
ĐÊM THÁNG MƯỜI
Trời tháng mười chưa cười đã tối !
Lủ chim kia về tổ quây quần
Gió khẽ rít..luồn qua khe lá..
Bất chợt buồn không biết về đâu ?
Ta chờ người còn mãi u sầu
Nghe giá buốt nổi buồn len lén
Ta ướt gì mình là cơn gió...
Rên rỉ qua cành lá lào xào
Thổi đi hết những đêm dài cô độc !