Những bài thơ này ca ngợi tình yêu và tinh thần thép của người Lính, luôn vững vàn trước mọi khó khăn vì mục đích bảo vệ tổ Quốc, đảm bảo sự bình yên cho nhân dân.
Thơ hay về người lính (ảnh: Internet) |
THƯ TÌNH NGƯỜI LÍNH
Thư anh viết từ rừng sâu lạnh giá
Gởi về em nơi phố thị phồn hoa
Khi quân thù còn dày xéo can qua
Xếp nghiên bút anh đi vào cuộc chiến
Hôm tiễn đưa mình cầm tay quyến luyến
Mặt nhìn nhau không nói được nên lời
"Gắng lên anh dù đôi đứa đôi nơi
Em vẫn đợi chờ ngày anh trở lại
Cuộc chiến nầy đâu phải là mãi mãi
Dù quân thù có hung bạo xiết bao
Dù mai đây có phải đổ máu đào
Em vẫn chắc một niềm tin chiến thắng "
Ở thành đô những đêm buồn lạnh vắng
Dù nhớ anh em đừng để lệ vương
Cho yên lòng người lính ở biên cương
Chắc tay súng ngày đêm canh bóng giặc
Anh sẽ quyết lập chiến công nhiều nhất
Làm quà yêu tặng em ở hậu phương
Mình xa nhau vẫn trọn nhớ trọn thương
Lòng ta vẫn gần bên nhau mãi mãi
Rồi ngày mai khi thanh bình trở lại
Anh sẽ về nối lại mối duyên xưa
Tay trong tay ôi biết nói sao vừa
Đường hạnh phúc từ đây mình chung lối.
Em nhé...!
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
ANH ĐI NGHĨA VỤ
Anh đi nghĩa vụ xa nhà
Vắng em năm rưỡi muôn vàn nhớ thương
Sáng chính trị, chiều thao trường
Lắm hôm vất vả lệ tuôn hai hàng
Trước đây chỉ biết mơ màng
Giờ tay ôm súng vững vàng hành quân
Năm giờ sáng dậy gấp chăn
Chín giờ đi ngủ lăn tăn ăn đòn
Noi gương Tướng Giáp, Cụ Hồ
Sống sao cho đúng con dân nước nhà
Ở đây lính phải tăng gia
Nuôi bò với lợn, phân thừa tưới rau
Đêm thì trực gác ngắm sao
Ngày thì gặt lúa, đắp đê, lợp nhà
Nhớ em nói chuyện làm quà
Vì em anh sẽ chuyên tâm luyện rèn
Đợi anh em nhé, anh thề
Hết hạn nghĩa vụ anh về đón dâu!!!
THƠ TÌNH VỀ NGƯỜI LÍNH
Ngày ấy tôi làm anh bộ đội
Cô nàng nhỏ nhắn dáng xinh tươi
Hàng ngày gặp mặt đi qua ngõ
Bốn mắt nhìn nhau thẹn lắm rồi.
Tôi lính nhà quê, lính mới vào
Trộm nhìn lòng dạ cứ nôn nao
Hai tay lúng túng ve tà áo
Đầu xóm trông nhau lí nhí chào.
Gặp lại chiều nay bóng áo hồng
Liếc tôi trao khẽ nụ cười trong
Chia tay em ở tôi ra trận
Bịn rịn tình ta thỏa nỗi lòng
Mỏi cánh thư bay đến tận nhà
Hẹn thề em đợi khúc hoan ca
Ngày về đón lính nơi đầu núi
Nỗi nhớ tưng bừng ánh pháo hoa.
Thơ hay về người lính (ảnh: internet) |
ANH ĐI LÍNH EM CÓ YÊU ANH KHÔNG
ANH bỏ cuộc chơi bỏ mái trường
ĐI theo tiếng gọi của quê hương
LÍNH nghèo có biết đâu mơ tưởng
EM không để ý chuyện bình thường
CÓ khi anh trực nên anh vướng
YÊU rồi em hiểu dạ còn thương
ANH gác vui gì đâu chẳng sướng
KHÔNG lính như anh trộm lãng thường
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
BÀI THƠ: ANH LÀ LÍNH
Thơ: Sinh Hoàng
Anh là lính áo xanh màu cây lá́
Màu biển xanh đẹp hoa sóng anh cài
Nhịp quân hành bước chân anh đi mãi
Cùng toàn dân mạnh tiến hướng tương lai
Anh là lính dẫu ngày đêm gian khó
Súng chắc tay cùng nhiệm vụ thiêng liêng
Vẫn gởi vào thơ những vần điệu ngọt mềm
Chất lãng mạn hòa vui vào chất lính
Chiều biên cương núi rừng sương dần xuống
Ánh chiều rơi dần tắt phía sau đồi
Anh lính trẻ bồi hồi bên công sự
Bóng quê nhà bay lả cánh cò ơi!
Nơi đảo xa lấp lánh giữa trùng khơi
Phía chiều rơi là quê hương ta đó
Người lính đảo dãi mủ bay trong gió
Thoáng mơ màng nhớ em gái hậu phương
Những vần thơ từ cột mốc biên cương
Nặng tình yêu quê hương tha thiết
Chất lãng mạn nhưng vô cùng kiên quyết
Sẳn sàng hy sinh vì Độc Lập Tự Do
Những vần thơ ươm khát vọng vô bờ
Cùng đất nước tiến lên giàu mạnh
Anh là lính là tinh yêu trong sáng
Yêu cuộc đời này và anh... mãi yêu em.
BÀI THƠ: LÍNH THỜI BÌNH
Thơ: Triệu Phú Tình
Được sinh ra vào giữa lúc thời bình
Là lính đấy nhưng chiến chinh chưa trải
Những bài học của cha ông để lại
Thành giáo án diễn tập mãi chẳng quen
Tập hành quân lặn lội lúc đêm đen
Vai ba lô mắt như đèn chiếu sáng
Có những hôm trời mới vừa chạng vạng
Đã thao trường lưng vác nặng hành trang
Nào là AK súng trường phải mang
Bình tông nước chống nắng rang trận mạc
Rồi những đêm thao thức bên vọng gác
Nhớ mẹ cha giờ có khác gì không
Cô em ấy liệu có còn chờ trông
Hay đã xe hoa thiệp hồng pháo cưới
Đời lính đấy có lúc buồn rười rượi
Vẫn nén lòng chắc súng đuổi giặc thù
Là lính mà đôi lúc cũng vô tư
Cùng đồng đội đọc thư và kể chuyện
Động viên nhau bằng những lời vui phiếm
Để kiên định rèn luyện vì dân ta
Đời lính đấy như là một bài ca
Như sóng biển lúc hiền hòa dữ dội
Đời lính đấy luôn dạt dào nóng hổi
Một tình yêu đất nước trỗi trong tim.
Thơ viết về người Lính mới nhất (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: VẪN BÀI CA NGƯỜI LÍNH
Thơ: Hồ Như
“Dù rằng đời ta thích hoa hồng
Kẻ thù buộc ta ôm cái súng...”
***
Tiếng hát mãi vang ngân non nước
Thôi thúc ta tiến bước dưới cờ
Hi sinh cả những ước mơ
Vì Dân, vì Nước đạp bờ bão giông.
Mặc đời muốn hoa hồng hưởng lạc
Chỉ tròn vai gánh vác gia đình
Chăm lo nghề nghiệp mưu sinh
Sống trong hòa thuận yên bình ấm êm.
Nhưng quân địch ngày đêm rình rập
Họa xâm lăng ẩn nấp khôn lường
Nên đành gác lại yêu thương
Nối nhau tiếp bước coi thường chông gai.
Thêm ngoại cảnh thiên tai ngập lụt
Họa môi trường đổ trút từng ngày
Cháy nổ, tai nạn liền tay
Cần anh Bộ đội hăng say quên mình.
Mặc dù vậy chuyện tình vẫn ngọt
Rất ấm lòng “mật rót vào tai”
Vẫn yêu bông cúc, bông nhài
Bông sen, bông mận, bông mai, bông hồng…
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
BÀI THƠ: YÊU LÍNH
Thơ: Hoa Bất Tử
Nhớ ngày tiễn chân anh ra trận
Tay trong tay mắt ngấn lệ tuôn
Khẻ lời anh bảo đừng buồn
Chờ anh em nhé...nụ hôn tạ từ
Trao hoa tím lòng như hẹn ước
Hãy an tâm cất bước anh ơi
Hậu phương em vẫn nhớ lời
Chờ ngày nắng đẹp mùa vơi anh về
Dù lời hẹn phu thê chưa trọn
Em vẫn lo đúng bổn phận dâu
Dù bao mưa nắng dãi dầu
Hai bên Cha Mẹ...em đâu ngại ngần
Vẹn tình nước đền ân Tổ Quốc
Chốn sa trường tỏ mặt nam nhân
Huân chương đỏ thắm sắc thần
Thư về anh kể...bao lần chiến công
Em đã biết trao lòng cho lính
Thấp thỏm trông...mặc định xưa nay
Nguyện trao anh cả tim này
Khải hoàn ca khúc tình say đắm tình.
Thơ tình yêu người lính (ảnh: internet) |
THƠ VỀ LÍNH: CHỜ ANH NHÉ
Thơ: Phạm Hùng
Anh đứng giữa đại dương đầy sóng gió
Nắng mưa dầm trên những đảo nhỏ Trường Sa
Đành lỗi hẹn mà xa người yêu dấu
Bởi quê hương gửi tiếng gọi thiết tha.
Vì thương Mẹ anh lên đường cầm súng
Bởi yêu em nguyện giữ vững ngọn cờ
Dù luyện tập đêm ngày không nao núng
Vẫn ấp ủ trong lòng cả một mối tình thơ.
Giặc hung bạo chỉ chực chờ xâm lấn
Chí làm trai, khiến ôm hận bao ngày
Thương ngư phủ giữa biển khơi bị ép
Đã bao lần rớt giọt lệ đắng cay.
Quyết bám biển dù máu loang sóng dữ
Dẫu vùi xương gốc Bão Táp chẳng nề
Nguyện tiếp bước tiền nhân ghi trang sử
Anh tạm thời lấy biển đảo làm quê.
Chờ anh nhé rồi đôi mình gặp lại
Lúc quê hương liền một dải...sạch bóng thù
Ta sẽ bước chung một đường mãi mãi
Anh cấy cày... Em thỏa sức hát lời ru!
BÀI THƠ: YÊU LÍNH NHÉ EM
Thơ: Mãi Yêu
Đời trai đã quyết vì tổ quốc
Anh tòng quân nợ nước anh đền
Hàng đêm tim vẫn gọi tên
Người yêu bé nhỏ...chưa quên một ngày
Thư anh gửi chẳng ngay hàng lối
Vì ba lô anh gối làm bàn
Viết vội thương nhớ trao nàng
Hỏi thăm cha mẹ xóm làng thôn quê
Anh mong lắm ngày về em ạ
Nhớ thương nhiều tim dạ chẳng yên
Chiến công trên khắp mọi miền
Khải hoàn ca khúc tình duyên thắm nồng
Em hãy nhớ gìn lòng son sắc
Chờ anh về góp nhặt thương yêu
Trao em tình thắm trong chiều
Huân chương chiến tích thật nhiều tặng em.
Quang Anh tổng hợp
Khi xưa ta dạo chơi
Anh vẫn thường hay hỏi
Nếu anh là bộ đội
Em có yêu anh không?
Em nhình anh lạnh lùng
Có thế mà cũng hỏi
Nếu anh là bộ đội
Chắc chắn em không yêu
Rất có thể chiến tranh
Anh đi không trở lại
Cô bé ơi có đợi
Có còn yêu anh không?
Em yêu đời học sinh
Trăng tròn và thơ mộng
Chẳng thích mùi khói súng
Ùn mờ cả đời em
Thế rồi bỗng một hôm
Em không còn giận nữa
Anh lên đường nhập ngũ
Chẳng đợi ngày vào thi
Bồi hồi hôm anh đi
Thì thầm anh hỏi nhỏ
Nay anh là bộ đội
Em còn yêu anh không?
Một cái nhìn bâng khuâng
Xôn xao như vẫy gọi
Nay anh là bộ đội
Mà sao em vẫn yêu
Rất có thể chiến tranh
Anh đi không trở lại
Em vẫn chờ vẫn đợi
Anh bộ đội của em
Hãy vui lên anh nhé
Ở nơi đây cô bé
Vẫn đang chờ đợi anh
(Huong Ngo)
Ba năm nghĩa vụ tạm xa nhà
Khi về phố thị nở đầy hoa
Người yêu ra đón cùng con nhỏ
Chào chú đi con bạn má nè
Cuối thu rực rỡ sắc vàng
Lá thu xào xạc cùng nàng họa thơ
Đông qua xuân tới mấy mùa
Người đi đơn lẻ bóng ngồi chơ vơ
Cung đàn lỗi nhịp ơ thờ
Tình người lính chiến gửi mơ bên nàng
Giang san một dải chia ngang
Anh đi gìn giữ lòng mang mác buồn
Đợi anh lệ thắm hai hàng
Quê nhà em vẫn đa mang nỗi sầu
Đời lính gió sương dãi dầu
Hẹn xuân năm tới chung câu bên mình...
GỬI NGƯỜI ANH YÊU
Khoác trên mình là chiếc áo màu xanh
Nơi biên giới anh canh giữ tổ quốc
Nhưng trong lòng vẫn mang một nguyện ước
Ngày anh về được sánh bước cùng em
Mình cùng nhau xây hạnh phúc êm đềm
Trao hơi ấm những đêm trời trở gió
Lời yêu thương giờ anh đã bày tỏ
Hỏi rằng em có đồng ý không em
Anh cũng hứa yêu mãi chỉ mình em
Trong tim anh ko có thêm ai khác
Sẽ chẳng làm em buồn đau tan nát
Vậy em ơi em yêu lính nhé em
Tuyết Liên 28.9.2014
Ps viết hộ cho những người lính đang muốn tỏ tình nhé . lâu rồi ko viết về lính liệu có chàng chiến sỹ áo xanh nào nhớ đến nàng thơ Hat mua vo tinh không ạ
Nếu ai hỏi thì em cứ nói
Người yêu em là lính phòng không
Tuổi thanh xuân cất bước lên đường
Để giữ vững bầu trời tổ quốc
Ở phưng xa em đâu có biết
Đôi mắt anh từng phút từng giây
Giữa đêm dài vắng bóng quê hương
Hây nhưng trưa nắng hè cháy bỗng
Trái tim anh luôn hướng về phía trước
Ra đa anh vươn dài cánh sóng
Thu tin về với tín hiệu tình yêu
Ơi quê hương ơi tổ quốc bao la
Anh là lính giữ bầu trời tổ quốc
Nếu ai hỏi thì em cứ nói
Người yêu em
Là lính
Phòng không
Kiếp gió sương chôn vùi trong cát bụi.
Vui với đời qua khúc nhạc lời thơ.
Không mọng mơ suy tín được sang giàu.
Có được chi khi đời ta là thế.
Có được em thật sự là không thể.
Bỡi cuộc đời là bể khổ trần gian.
Bao đau thương cho kiếp sống cơ hàn.
Mấy ai hiểu,ai màng cho số phận.
Lính CHI LĂNG phải chết trong chiến trận.
Chết âm thầm vắng lặng tiếng yêu thương.
Dẫu mai đây khi cất bước lên đường.
Theo các bụi người ơi đừng lưu luyến.
Nếu có thương xin một lần đưa tiễn.
Khóc âm thầm cạnh mộ tiễn tôi đi.
ĐỢI ANH NHA
Công việc của anh không ổn định.
Em biết rồi đó, lính biên phòng.
Dù cho anh vẫn nhớ mong.
Đến người yêu nhỏ nhưng không thể về.
Anh vẫn nhớ lời thề lúc trước.
Nhưng anh đi giữ nước, yên nhà.
Đợi anh năm tháng nữa nha.
Anh quay về lại để mà cưới em!!!
Có người lính, không còn trẻ nữa
Vẫn hay thường ra suối ngắm nhìn trăng
Và mong mỏi chờ một đêm cổ tích?
Trời gọi ta về cõi cung Hằng.
Người lính ấy, nhiều hôm ngớ ngẩn
Đi lang thang thơ thẩn mãi trong rừng
Ngước nhìn trời mây trắng bâng khuâng
Tìm nhớ lại một thời dĩ vãng.
Tuổi đôi mươi, mối tình lãng mạn
Với cô em áo trắng chung làng
Nhưng chuyện đời nhiều cảnh trái ngang.
Anh vào lính, thì nàng may áo cưới.
Những năm ấy vẫn còn lửa khói
Đạn bom rơi, vùng biên giới Tây Nam
Mỗi chiến công, là một bậc quân hàm
Vẫn không xóa được hình bóng cũ.
Ngày chiến thắng, trai làng về đông đủ
Anh ghi tên xin phục vụ lâu dài
Nơi quê nhà cũng chẳng còn ai
Cha mất sớm, Mẹ thì vừa tạ thế.
Không vợ con để mà mong nhớ
Chỉ còn đây vui cảnh núi rừng
Và từng chiều bỗng chợt rưng rưng
Giọt nước mắt – chưa bao giờ biết khóc.
Người lính ấy, người lính già đơn độc
Ngày về hưu chưa biết sẽ về đâu
Trên thế gian, ôi… lắm chuyện ưu sầu
Trong đó có: Những cuộc đời người lính.
Nhưng không bằng giá lạnh ở con tim
Một mình anh đứng lặng im
Nhớ em, nhớ phút êm đềm có nhau
Nhưng giờ anh phải làm sao ??
Áo lính anh mặc đẫm màu phong sương
Nắng mưa, gian khó thao trường
Đâu làm phai nhạt yêu thương trong lòng
Từng giờ, từng phút anh mong
Thời gian trôi hết, ngày hồng sớm qua
Để rồi ngày đó không xa
Anh về quê cũ chúng ta chung đường
Đêm nay thôi..mai mày đã lên đường
Thay áo trắng bằng màu xanh của lính
Vai ba lô.. với hành trang mỏng dính
Người lính mà... đơn giản... thế là xong
Mai lên đường...tao biết mẹ sẽ mong
Thương thằng bạn.. mới rời xa trang sách
Lúc ở nhà vẫn lôi thôi lếch thếch
Vào ấy rồi quân luật sẽ rất nghiêm
Mai đi rồi... giữ gìn sức khỏe nghen
Nhớ về tao... với bao nhiêu kỉ niệm
Bắt cá đêm khuya hay những câu chuyện phiếm
Chia ngọt bùi của những lúc khó khăn
Mai đi rồi... mày đừng có lăn tăn
Mẹ ở nhà ...tao thay mày chăm sóc
Lúc chia tay... mày nhớ...không được khóc
Lớn thật rồi... phải mạnh mẽ nghe chưa
Hai năm lính... như một giấc ngủ trưa
Vào trong ấy chấp hành cho thật tốt
Rèn luyện mình kỷ cương không mai một
Nắng quân trường là nắng ấm quê hương
Đêm nay thôi...mai mày sẽ lên đường
Vui lên nhé... nhớ nhà...không được khóc....!!!
Em là cô gái hậu phương
Gởi anh chiến sĩ mến thương của mình
Các anh vì biển đăng trình
Hậu phương em nguyện dâng tình quê ta
Non sông nước Việt là nhà
Các anh chiến sĩ mặn mà đáng yêu
Em là cô gái mỹ miều
Nhưng lòng rực cháy vì yêu quê mình
Em là cô gái bé xinh
Trao thân cho nước cho tình quê hương
Như bao người Việt tha phương
Lòng mong luôn hướng yêu thương quê nhà
Non xanh biển Việt nước ta
Dạt dào gió biển bao la ngát trời
Dù anh ở đảo biển khơi
Mẹ và em cũng không vơi nhớ nhiều
Hoàng hôn tỏa xuống muôn chiều
Nhớ lời em dặn mặc nhiều áo vô
Ngoài khơi sóng biển vỗ xô
Vẫy vùng con sóng điểm tô rì rào
Sóng trên biển đảo…đua nhau
Quyện vào vách đá lao xao gợi tình
Vì non đất nước đăng trình
Em xin nguyện cả chung tình chờ mong
Hậu phương mẹ chị ngóng trông
Đồng xanh tỏa ngát hương nồng vấn vương
Tấm lòng em gái hậu phương
Gởi trao tất cả mến thương làm quà
Triệu người gởi nắng quê nhà
Đến bên người lính làm quà biển xanh
Hậu phương mẹ chị chúc anh
Giữ yên đất nước biễn xanh muôn đời
Em nhớ anh nhớ về nơi hãi đảo
Sóng bạc đầu chan chứa những yêu thương
Chia tay nhé tiễn bước anh lên đường
Và năm tháng nơi quên nhà em vẫn đợi.
Chắc tay súng đảo kia đứng giữa trời
Cho đất Việt mãi nghìn năm vững chắc
Gió đông về cơn gió buồn hiu hắt
Cho nhắn lời yêu sưởi ấm lòng anh.
Em nhớ anh đêm thức suốt canh tàn
Và nơi đó chắc sao trời đêm đẹp lắm ?
Mơ một ngày khi trăng lên ngồi ngắm
Kề vai anh trong suốt quảng đường đời.
Em vẫn đợi người yêu ơi em vẫn đợi
Lời nhớ trao anh qua những cánh thư tình
Dâng cho đời cho đất nước quang vinh
Yêu mãi nhé dáng phong trần người lính đảo....
Tạm biệt nhé chúng tôi nhập ngũ
Nhưng cái ôm thắm thiết nồng nàn
Giọt nước mắt lăn trên gò má
Những nụ cười cắn chặt bờ môi
Những dòng chữ viết nhanh viết vội
Thành tâm tư tuổi trẻ tự hào
Vì quê hương đâu hỏi tại sao
Một dân tộc thời nào cũng thế
Chúng tôi đi không cần lời tuyên thệ
Những trái tim thấm đẫm câu thề
Chúng tôi đi không hẹn ngày về
Vì độc lập tự do hạnh phúc
Mỗi tấc đất ông cha tạo dựng
Có chúng tôi vun đắp giữ gìn
Chắc tay súng giữ gìn biên giới
Vượt tầm nhìn giữ đảo quê hương
Tạm biệt nhé chúng tôi nhập ngũ
Tuổi thanh xuân vui khoẻ lên đường
Chào quê hương lặng lẽ yêu thương
Chào mọi người chờ ngày chiến thắng
Dù quân thù hung hăng dũng mãnh
không thể nào qua khỏi nằn ranh
Mỗi tấc đất đều có hàng rào chắn
Lửa hờn căm chờ sẵn chúng rồi
Cứ bình yên cho chúng tôi chào nhé
Một lời chào mang ý nghĩa lớn lao
Cả nước trông vào lời chào đó
tạm biệt nhé chúng tôi nhập ngũ
DÂN THƯƠNG LÍNH
Tôi vẫn nhớ chiều đông năm ấy
Sương sa vờn mờ trắng bờ tre
Đóng trong dân nghỉ trực, chẳng xe
Lính ngồi xem gà con ăn tấm
Hù huỵch lưng tôi ăn một đấm
Thì thầm: Lên phố huyện cùng em
Tôi vừa mừng vừa thẹn đan xen
Hay là đã được em tình ý
Nàng mượn xe mẹ cười đồng ý
Nhờ người đèo, con biết đạp đâu ?
Em vòng chặt lưng, tôi nóng đầu
Từ bé giờ chưa đèo con gái
Đường hai bên đỏ đèn hàng quán
Lưng nhoèn mồ hôi, đi nữa anh
Bất chợt em bảo dừng mua sữa
Dắt xe lên hè đợi nhé anh
Đông giá, trong anh lòng hạ cháy,
Vào viện một mình, hết một canh ?
Như hiểu lòng anh em khẽ nói
Người ốm trong ấy, lính như anh
Đường về tôi thấy đời lại xanh
Tình thương dân lính thật ngọt lành
Tâm hồn nhân hậu lung linh quá
Chữ tình dành cả lính và tôi
( Thân tặng em Nguyễn Thị Ngân thôn Ky Úc huyện Phúc Thọ - Sơn Tây, nơi tôi đã đóng quân tại nhà em năm 1980 )
Đất nước gọi anh vào quân ngũ.
Xa gia đình với lũ bạn thân.
Hoàn thành nghĩa vụ công dân.
Tham gia quân sự vì dân tận tình.
Em ở lại một mình vui nhé.
Thỉnh thoảng qua thăm mẹ cùng cha.
Anh đi hai bốn tháng à !.
Thời gian nhanh lắm ...thoắt là hết thôi.
Còn em gái lớn rồi đừng khóc.
Biết chưa nè cô nhóc của anh.
Ở nhà chăm chỉ học hành.
Nên người tài đức rạng danh họ hàng.
Vui mẹ nhé đừng mang phiền muộn.
Lòng con trai không muốn vậy đâu.
Ở nhà chớ có u sầu.
Một năm coi vậy chẳng lâu mẹ à.
Con nhập ngũ đó là nghĩa vụ.
Noi tấm gương cha chú lên đường.
Mọi người ở lại hậu phương.
Cứ yêu đời sống thao trường con vui.
(Đông Nhi)
Mình là phụ nữ Việt Nam
Việc nhà việc nước vẹn toàn sắc son
mười tám tuổi vẫn còn non
Mà em đã bước chân son lên đường
Nhìn em áo lính phi thường
Bước chân rỗn rã quê hương xa rời
Vì dân đất nước gọi mời
Em đi đánh giặc mọi nơi yên lành..
Anh đi công tác phương xa
Biết rằng người vợ ở nhà đang mong
Thương em anh để trong lòng
Việc công đang bận, khi xong anh về
Biết rằng em ngóng triền đê
Con nhỏ hỏi bố, phu thê đợi chờ
Hôm nay viết mấy vần thơ
Nửa đêm thao thức luôn mơ vợ hiền
Em làm vợ lính ít tiền
Lại xa biền biệt, thức liền năm canh
Tuổi thì đang độ xuân xanh
Vắng chồng đêm lạnh sao đành ngủ ngon
Vừa chăm bố ốm, chăm con
Thấy em vất vả, héo mòn dung nhan
Nhưng tâm em thật bình an
Chồng xa nhất mực, chu toàn vợ, con.