Trong chùm thơ này sẽ có những bài thơ mang tính chất vui (chế lại), nếu bạn không thích xin hãy bỏ qua nhé!
CHÍ PHÈO
Tác giả: Lá VàngTrăm năm Chí vẫn là Phèo
Say sỉn ăn vạ làm liều là anh
Trên thì chẳng sợ trời xanh
Dưới thì chẳng ngán tiết canh thằng nào
Trong làng trọc phú chức hào
Anh đây chơi hết có sao đâu mà
Ngày xưa anh cũng thật thà
Chỉ tại cuộc sống không nhà đẩy đưa
Đôi khi anh cũng muốn chừa
Mà cái xã hội có vừa đâu ai
Làm trai cay đắng thân trai
Mặt mũi toàn sẹo hỏi ai thương mình
Gió đưa bụi chuối đầu đình
Sao cô Nở lại chình ình ở đây?
Một đời chỉ biết đến say
Hôm nay mới có một ngày yên vui
Duyên nợ trời đất khiến xui
Cho anh được nếm cái mùi yêu thương
Quay về nẻo cũ con đường
Than ôi chạm phải chán chường xót xa
Ai cho Chí một mái nhà
Ai trả Chí những thật thà ngày xưa?!?
Ông trời gieo gió cùng mưa
Gieo cho đời Chí ngàn xưa cực cùng
Muốn trở lại kiếp anh hùng
Mà không được nữa nên khùng mà thôi.
(Những bài thơ khác về Chí Phèo - Thị Nở sẽ được cập nhật ở phần bình luận. Mọi chia sẽ lại vui lòng ghi rõ nguồn)
Kính thưa các bác trung niên trong nhà
Kính thưa toàn thể hội ta
Su tôi xin kể một câu chuyện đời
Chuyện là sát vách nhà tôi
Có lão hàng xóm giống anh chí phèo
Giống anh ở cái sự nghèo
Hai bàn tay trắng mặt beo lưng còng
Giống anh ở cái tính ngông
Cả làng cả nước coi không ra rì
Suốt ngày bên chiếc ti vi
Tưởng mình là gã"Trương Phi" bên tàu
Ngày xưa chỉ biết chăn trâu
Tối về lại ngủ gầm cầu long biên
Suốt ngày nói chuyện luyên thuyên
Trên trời dưới biển chém hơn"Giang Còi"
Trưa hè những lúc nắng oi
Áo len lão diện lang thang trên đường
Nụ cười của lão thân thương
Ai nghe cũng tưởng"Diêm Vương" hiện hình
Chỉ vì mắc bệnh thần kinh
Lão không thể biết chính mình là ai
Việt Nam bờ cõi trải dài
"Anh Tài"như thế còn bao nhiêu người
( cười trong nước mắt)
(Chin Su)
Văn minh gấp mấy Chí Phèo thời nay
Chí Phèo xưa chỉ có nghèo
Chí Phèo nay giống con heo lạc loài
Tập làm con vật tưởng oai
Được ăn gạch đá hơn loài súc xinh
Làm dân cư mạng bục mình
Một thằng khố rách đầu đinh só đường.
Chức quan chưa sướng còn giành vợ tao
Tụi mày cổng kín nhà cao
Cớ sao cứ phải vượt rào làm chi..?
Vợ tao thân gái cũng vì....
Miếng ăn còn thiếu nghĩ gì đến yêu
Tụi mày nhàn bất vô cư
Sáng chưa chiều tối khật khừ men say
Tụi tao cả kiếp ăn vay
Mất nốt con vợ trắng tay còn gì
Chí Phèo tao cảnh lỡ thì
Còn gì để mất có gì để thương
Xin mày còn chút tâm lương
Đừng giống máu chó ra đường lẹo nhau.
Một gã chí phèo
Ước làm thị nở
Mè nheo suốt ngày
Cháo hành bưng đến tận tay
Anh ăn cho tỉnh men say ái tình
Trăng đêm
Che mặt lặng thinh
Gió khuya ve vuốt
Thân hình đang xuân
Bàn tay ai khẽ ân cần
Xoa lên mái tóc muôn phần yêu thương
Ngỡ như
Hoa thẹn nguyệt nhường
Sương đêm vẫn cứ
Vấn vương môi hồng
Chữ tình rơi xuống hư không
Gió mơn man gió..đồng không bóng người
Đêm khuya sẽ chứng nhân lời
Chí yêu thị nở cả đời mà thôi !
(Lặng Lẽ Một Mình)
Ai mà dám nói duyên xe nợ đời
Họ ăn mặc thật lôi thôi
Yêu nhau cũng tại ông trời ghép đôi
Tâm hồn trong sáng tuyệt vời
Yêu nhau chân thật tính lời lãi đâu
Đấu tranh thì tránh vào đâu
Chí và thị nở cũng đâu khác gì
Ở đời ai lại đi nghi
Tình yêu Chí, Nở còn gì đẹp hơn
Yêu nhau chẳng tính thiệt hơn
Cho nhau bằng hết cần ơn nghĩa gì
Thời giờ tính toán chi li
Yêu nhau còn tính được gì của nhau
Yêu nhiều , yêu ít , yêu lâu
Yêu dài yêu ngắn có đâu không tiền
Có tiền càng được yêu tiên
Già khằn khú đế mua tiên được liền
Giờ mà Chi, Nở hiện lên
Lại chửi một lũ tham tiền ngu si
Tình yêu mua bán phân bì
Đồng tiền quyết định còn gì tình yêu
Chửi song Chí, Nở liêu siêu
Lại ra lò gạch phiêu diêu bồng bềnh.
(Lãng Tử Hào Hoa)
Lại thêm Thị Nở xuềnh xoàng,lơ mơ.
Hai nhà không hẹn không chờ,
Mà nên một cặp duyên hờ mới hay.
Khù khờ mà cũng thày lay,
Xe tơ kết tóc,có ai đâu ngờ.
Một làng Cổ Đại nên thơ,
Người trên, xóm dưới,giả vờ chưa quen.
Rượu say lúy túy,mon men,
Rớt sông,rớt suối gọi em đưa về.
Cô emThị Nở khỏi chê,
Môi trề,môi nhúng,bộn bề lo toan
Đêm nằm mơ ngủ,Phèo còn,
Thấy 5 con vợ quây tròn bên lưng.
Tươi ngon,tay rót,tay bưng,
Hả hê,mê mẩn lưng chừng giấc mơ.
Giật mình Thị Nở kéo cờ,
Béo tai Phèo tĩnh giấc mơ hư đời.
Thị reo, em có con rồi,
Phèo ta mừng rỡ,em ơi!...cả ngày...
Nở ơi! Anh hứa từ nay,
Không mê rượu nữa,hăng say ruộng đồng.
Sớm lo cày cấy cho xong
Để mai con khỏi long đong như mình...
(Hoa Cuc Vang Anh)
Em hỏi từ khi chuối trổ bông
Thấy Chí mỉm cười làm mợ ngóng
Rồi người gieo nhớ để tôi trông
Dặn lòng thôi nhé ... như là vợ
Thầm nhủ ấy mà ... đã có chồng
Chửi đổng sự đời: Cha Bá Kiến!
Vẫn xanh đã chặt ... để buồng không ...!
------- Vũ Đức Thịnh -------
Thà thế thì thôi quách lấy chồng
Để khỏi đêm ngày hoài vọng ngóng
Rồi còn năm tháng cứ toan trông
Ước sao lò gạch, than xếp đóng,
Vẫn muốn cây hành, chuối trổ bông...
Rượu cất đai quần đem đến Chí
Trăng tròn soi tỏ... Nở xinh không...!
_________ Tuyên Phạm _______
Từ dạo lê thân tới xứ chồng
Lệ nóng đau tràn đôi mắt ngóng
Lòng băng tủi ngập chiếc gối trông
Nằm mơ Nở thấy hoa hành thắm
Đứng ngắm anh cười nụ chuối bông
Đêm ấy ngờ đâu là đêm cuối
Đau lòng em lắm Chí biết không.
_________ Tuyên Phạm _______
Thấy mặt quay người chả muốn trông
Bá Kiến coi trừng tao đang nóng
Ông thầy vớ vẩn cháu còn nông
Ừ say, ừ chửi, ừ ăn vạ
Đâu thèm, đâu muốn, cũng đâu ngông...
Bởi Nở lìa xa đau gốc chuối?
Làm liều bả chó ngủ cho xong.
_________ Tuyên Phạm _______
CHÍ đi về nhé NỞ mong chồng
Đất moi lên bãi đâu người nặn
Lò đốt tụt sàn chẳng kẻ trông
GẠCH đỏ chờ ra! Em muốn bế!
CHUM nâu sắp mở! Bố thèm Bồng?
Buồn sao vườn chuối như đang đợi
Thu xếp sớm về ... nhớ quá ÔNG!
_______ Vũ Đức Thịnh _______
Có cô thị nở tuổi vừa chớm xuân
Nàng đẹp tựa nguyệt đêm rằm
Làm anh họ chí ngấm ngầm muốn yêu
Suốt ngày ra ngẩn vào ngơ
Đêm về ôm mộng làm thơ tặng nàng
Thị nở thuộc gái đàng hoàng
Có đâu một phút dễ dàng làm quen
Anh phèo quyết chí một phen
Cậy người mai mối nên duyên chàng nàng
Sớm hôm ôm ấp mộng vàng
Túp lều lý tưởng có nàng có anh
Đêm hè gió mát trăng thanh
Rượu hồng ta nhấp cho xanh tình này.
(Mẫu Đơn Hoa)
Đêm khuya còn thủ thỉ lời yêu
Chỉ mơ sớm sớm chiều chiều
Cùng em hóng gió thả diều trên đê
Ôi nỗi nhớ xiết bao mà kể
Chàng hãy đành cất để vào tim
Đời người như thể cánh chim
Đã xa khuất nẻo, đừng tìm nữa nha...!
Chí có biết, Nở đi xa quá
Nơi thị thành phố xá đông vui
Chẳng còn nhớ Chí nữa rồi
Bờ ao, bụi chuối ta ngồi khi xưa
Chẳng nhớ nữa đêm trăng sáng sủa
Hai chúng mình đôi lứa xứng đôi
Say sưa quên hết đất trời
Yêu nhau như thể một đời chưa yêu
Chẳng còn nhớ những điều khó nói
Bát cháo hành bốc khói hôm nao
Chiều chiều vuốt bụng nôn nao
Mong cho đến tối ra ao tự tình
Chẳng còn nhớ linh tinh chuyện cũ
Bà cô già cổ hủ mắng la
Cấm ngăn tình nghĩa đôi ta
Chia uyên rẽ thúy hai nhà hai nơi
Cái lò gạch bỏ hoang dạo ấy
Chẳng còn như Chí thấy nữa đâu
Chia tay với mối tình đầu
Nở gom khăn áo lên tàu đi xa
Sau những ngày bôn ba khắp chốn
Nở đi làm, kiếm chốn dung thân
May trời ăn ở có nhân
Đã ban cho Nở muôn phần cơ may
Nở lên đời từ ngày xa Chí
Còn chàng thì vẫn chỉ như xưa
Quanh năm cuốc xới cày bừa
Rượu chè be bét chưa chừa hung hăng
Thôi đừng có lằng nhằng như trước
Tình ta như bát nước đổ đi
Cho dù Chí có nói chi
Cũng không thay đổi được gì nữa đâu...!!!
(Phạm Thị Phong)