Nếu bạn chưa có dịp đến vùng đất này thì hãy thưởng lãm qua những bài thơ dưới đây. Bạn sẽ thấy được vẻ đẹp của vùng đất sông nước, những con người hiền lành, chất phát,.. hay những đặc sản chỉ có ở các tỉnh khu vực Đồng bằng sông Cửu Long
thơ viết về miền Tây (ảnh: internet) |
LỤC BÁT MIỀN TÂY
Tác giả: Lãng Du KháchMiền Tây sông nước mênh mang
Lao xao trong gió những hàng dừa xanh
Rộn rã chim hót trên cành
Bờ kênh liễu rủ buông mành thướt tha
Quanh năm cây trái trổ hoa
Khi thì bông bưởi khi là thanh long
Dòng sông khi đục khi trong
Tôm cá ôm ấp trong lòng sinh sôi
Thuyền ghe tấp nập nổi trôi
Trẻ thơ đến lớp ghe ngồi lướt sông
Rừng tràm bát ngát mênh mông
Mùa hoa tràm nở vàng bông rực trời
Hương tràm bay khắp mọi nơi
Tỏa mùi quyến rũ gọi mời đàn chim
Đất lành chim đậu khỏi tìm
Sông đầy tôm cá bơi chìm tung tăng
Điệu hò sông nước cái Răng
Ghe em gái nhỏ băng băng xuôi dòng
Cầu tre soi bóng kênh trong
Bên cầu thiếu nữ đang mong tơ hồng
Thuyền ta du lãng phiêu bồng
Một vùng sông nước mênh mông biển trời
Miền Tây đẹp lắm bạn ơi
Vựa cây , vựa cá gọi mời lãng du !
QUÊ EM MIỀN TÂY
Thơ: Yên Bình
Miền Tây gió mát trăng thanh
Có cô thiếu nữ buông mành vai nghiêng
Dạt dào sóng nước con thuyền
Bồng bềnh phận gái thuyền quyên đợi chờ
Bến trong bến đục bến mơ
Nghiêng vành nón lá lời thơ ru hời
Nắng vương tõa ánh gọi mời
Lung linh sóng bạc sáng ngời reo ca
Miền tây sông nước quê ta
Tiếng khua gõ nhịp vọng xa mái chèo
Cánh đồng vàng trĩu lúa reo
Miền tây đẹp lắm ai theo em về
Đường làng uốn khúc đẹp ghê
Miền tây đượm thắm hương quê ngọt ngào.
thơ ca ngợi miền Tây sông nước (ảnh: internet) |
HƯƠNG SẮC MIỀN TÂY
Thơ: Diệp LyVề cùng em thăm mảnh đất miền tây
Ngắm đồng lúa cò bay giang đôi cánh
Ngọn cỏ rối vương sương mai lành lạnh
Hương đất nồng bịn rịn gót bàn chân.
Về một lần nghe thương nhớ tràn dâng
Khi chiều xuống bâng khuâng ngàn mây tím
Phù sa đỏ nước quặn mình luân chuyển
Để mùa vàng nối tiếp những mầm xanh.
Đừng ngại ngùng đò lỡ chuyến nghen anh
Chiếc cầu lớn kết thành câu duyên nợ
Tiền hay Hậu cũng chẳng còn cách trở
Bến phà buồn ghi nhớ chỉ trong thơ.
Về cùng em vun đấp những ước mơ
Cho đất nước từng giờ thêm đổi mới
Bình minh đến thảm nắng hồng trải lối
Kề vai nhau đêm tối ngắm trăng vàng.
Tiếng đàn kìm da diết điệu hoài lang
Câu vọng cổ xê xàng như ướp mật
Mặc thử áo bà ba đi chân đất
Để tình quê chơn chất thấm trong hồn.
Sao quê mình đêm đến cũng nhiều hơn
Em sẽ hái kết lên màu áo cưới
Đêm mộng mị thiên đường yêu mở lối
Chuyện ân tình em nói chỉ anh nghe.
CTV Quang Anh
Dân quê chân chất nụ cười hồn nhiên.
Đời tư không chút ưu phiền
Vui tươi, sống khỏe, hồn nhiên yêu đời.
Quanh năm gắn bó tiết trời
Say mê cày cấy cho đời thêm vui.
Tưới đồng bằng giọt mồ hôi
Để bông lúa chín vàng tươi quê mình.
Miền Tây, trai trẻ chung tình
Một lời chung thủy như đinh đóng thuyền.
Vững lòng chẳng ngã chẳng nghiêng
Dù cho ai đẹp như tiên, như kiều.
Dẫu là tiền của không nhiều
Nhưng tim chung thủy là điều hiển nhiên.
Dẫu rằng không đẹp đảo điên
Nhưng mang đậm chất ngoan hiền, dễ thương.
Yêu người con gái quê hương
Giản đơn mang đậm sắc hương biển trời.
Không cần son phấn thoa bôi
Miễn là son sắc trọn đời không phai.
Tự hào trai trẻ hai mươi
Là chàng vui tính, là người sắc son.
Dù cho nước chảy đá mòn
Nhưng lòng trai trẻ vẫn còn như xưa.
(Nguyễn Phải)
Tả về một nét miền Tây quê mình
Con trai nổi tiếng chung tình
Vui vẻ hoạt bát lại xinh nhất nhà
Biết là sẽ bị mắng la
Thằng này nói xạo ba hoa vậy trời
Nhưng mà các bạn đó ơi
Không tin thì hãy về chơi một lần
Con trai họ rất siêng năng
Dậy từ sáng sớm gối khăn đi làm
Dù cho trời nắng chang chang
Hay là mưa gió chẳng màng khổ đâu
Ông bà mình cũng có câu
Ngâm ngâm da trâu nhìn lâu thấy khoái
Sẵn đây hỏi các bạn gái
Có bạn nào chịu con trai lắm sình
Hay là bạn thích trắng tinh
Con nhà công tử lừa tình đó đây
Nông dân ta cứ vui say
Cùng tôm với cá tháng ngày trôi qua
Cũng thương cũng nhớ người ta
Cũng mơ cũng mộng cùng nhà với ai
Nói ra sợ nhận lời cay
Anh nghèo như vậy mà hay mơ tình
Thôi thì ta cứ lặng thinh
Đẹp trai như vậy không tin ở già
Nếu mà bạn có ném đá
Nương tay nhẹ nhẹ thứ tha một lần
Tại vì mình muốn phân trần
Bao nhiêu cực khổ khó khăn quê mình
Phù sa nước đổ suốt năm đầy
Bốn mùa trái ngọt em như mộng
Anh mới về đây đã ngất ngây
Giọng nói ngọt ngào cứ tự nhiên
Chẳng đanh chẳng đá chẳng ưu phiền
Không điêu giả bộ như ai đó
Không thâm xét nét những chuyên riêng
Anh đến nơi đây cũng như nhà
Cô em tha thướt áo bà ba
Mời anh tí rượu quê em đó
Giọng hát lời ca ngỡ tiên nga
Mùa lúa năm nay đã đơm bông
Bên kia lúa mớm trổ đồng đồng
Làng quê đám cưới vui như hội
khách đến xuồng ghe chật bến sông
Anh đến rồi đi chắc yêu si
Cô em đang sắc tuổi xuân thì
Má hồng như lúa đồng chớm nở
Ướt cả hàng mi em khóc đi
Chia tay bịn rịn ôi lưu luyến
Nam Nguyễn
Lúm đồng tiền nhỏ nhỏ xinh xinh
Đồng quê ruộng lúa thanh bình
Cánh cò bay lả đượm tình thiết tha
Mùa lúa trổ hương hoa thơm ngát
Gió lay bông ngào ngạt thích ghê
Đan tay e ấp em kề
Nâng niu ve vuốt vỗ về yêu thương
Phù sa nhánh nhiều đường sông nước
Chiếc xuồng em từng bước tiến lên
Âm thanh nước chảy êm đềm
Nghe mà lay động càng thêm đượm tình
Chiều thu vắng một mình thơ thẩn
Ngóng mây trời bất tận xa xôi
Tim ai xao xuyến bồi hồi
Rưng rưng nước mắt lại ngồi ngâm thơ
Thân con gái dại khờ biết mấy
Tuổi son hồng chẳng thấy khi vui
Cảnh nghèo nên phải buông xuôi
Lời yêu buông thả bùi ngùi xót xa
Đã trót nhớ người ta rồi đó
Đêm lại về trăn trở với ai
Với ai thao thức canh dài
Bên thềm hoa rụng sương mai phủ đầy
Mắt ngơ ngẩn mặt mày rủ rượi
Bến thuyền quyên vướn sợi tơ tình
Buồng tim ôm ấp bóng hình
Anh tài lãng tử như in lần đầu.
____________
25.08.2014
Két Vàng
Phù sa bát ngát dựng bởi đất cày
Hai mùa mưa nắng bạc màu
Sờn vai với áo không thẳng với đời
Gái...trai son sắc một lòng
Dựng xây non nước giữ gìn quê hương
Ai ơi chưa ghé bao giờ
Xin mời dừng bước ngắm nhìn quê tôi
Trái cây trĩu quả sân vườn
Ngôn ..thành...điều ...ngọt..tái tê lòng người
Miền tây tôi đó người ơi
Có qua có lại tình người khó quên
(Tai Pham)
Ôi..!!!..dòng sông nhỏ...trong lành..thế kia.,
Dù xa cách mấy...khi dìa...(về).
Trời xanh, mây trắng...với đìa..ruộng nương,
Nhìn quanh...lòng thấy..mến thương,
Quê mình..ấm áp..biết dường nào..luôn,
Chiều tàn...nắng tắt...dần buông,
Bóng chim tăm cá...với muôn nỗi lòng,
Đò về..cập bến ven sông,
Hò...ơi...câu hát...bềnh bồng...gió đưa,
Gió đưa..qua những rặng dừa,
Lúa non...lất phất..cho vừa ý thơ,
Ca dao....năm tháng..mong chờ,
Miền tây...yêu dấu..mộng mơ..thắm tình,
Ai ơi..!!! nhớ lấy..quê mình,
Dù đi..xa xứ...nhưng tình...vẫn đây../.
(Tom Tittot)
Tìm anh cho thỏa bao ngày nhớ mong.
Chẳng hay tìm được anh không.
Nhưng em quyết chí bỏ công một lần.
Bến xe em tiến lại gần,
Đến phòng mua vé có phần lo âu.
Đêm qua thao thức canh thâu,
Bao nhiêu câu hỏi trong đầu hiện ra.
Lòng em cứ nhớ người ta,
Trong tim tình cảm thiết tha dâng trào.
Lên xe em nhẹ thở phào.
Tuy là hơi mệt nhưng sao vẫn cười.
Tay cầm địa chỉ của người,
Đọc rồi,đọc lại trên mười lần luôn.
Trà Vinh trời đỗ mưa tuôn.
Xuống xe em lại lên xuồng sang sông.
Nhìn dòng nước quá mênh mông.
...Và em đã thấy anh trông trên bờ.
Ôi! bao ngày tháng đợi chờ...
Vỡ òa hạnh phúc từng giờ bên anh..
(Lê Ngọc Như Ý)
Phù sa bát ngát, trái cây bốn mùa
Trái ngon có ngọt, có chua
Có nhỏ ,có lớn ,có vừa người ơi
Người miền Tây ,rất tuyệt vời
Người người mến khách gọi mời ghé thăm
Dẫu bao mưa nắng thăng trầm
Đậm tình, chất phát ngàn năm thật thà
Gái ngoan ,trung hậu nết na
Trai hiền có tiếng ấy là siêng năng
Người ơi dẫu chỉ một lần
Ghé qua sẽ thấy trăm phần nhớ mong
"Cần Thơ gạo trắng nước trong ,
Ai đi đến đó lòng không muốn về...."
Thấy vườn say trái sum suê
Thấy qua chợ nổi đê mê ngắm nhìn
Thấy nhiều thôn nữ nhỏ xinh
Đơn xơ, mộc mạc ,đậm tình chân quê
Thấy nhiều Hai lúa giỏi ghê
Siêng năng,chất phát ,chân quê ,chung tình
Miền Tây sông nước hữu tình
Con người dễ mến ,tôi xin đón chào !!!!!!!
(Meo Hoang Mien Tay)
Ngắm cô thôn nữ , má hây hây
Chiều quê, e ấp nghiêng vành nón
Một thoáng mơ mộng, thi sĩ say
Anh đã bao giờ đến Tiền Giang?
Vào mùa thu hoạch, lúa chín vàng
Vẳng đâu câu hò, ai đưa đẩy
Xôn xao thôn ấp, tiếng cười vang
Anh đã bao giờ , đến quê em?
Những đêm trăng sáng, họp bên thềm
Người già trà nước, ôn chuyện cũ
Trẻ con múa hát, cõi bình yên
Anh đã bao giờ, đến nơi đây?
Sống đời dân dã, thử một ngày
Cầu Tre lắc lẻo, chông chênh lắm
Những tình làng xóm rất là hay
Em ở nơi này, chốn phồn hoa
Bon chen , lăn lóc cõi ta bà
Mong được rũ bỏ, xa hoa đó
Về lại quê xưa, ngắm trăng ngà
09.09.14
Thuý Nguyễn
Đôi môi đỏ thắm ngọt ngào dễ thương
Nết na hiền diu thật là dễ thương
Khiến ai cũng phải âm thầm nhớ thương
Ai đi đến đó cũng mong gặp người.
khi về cũng không muốn về vậy sao
Vì lòng lưu luyến xuyến xao trong người.
(Tran Van Khanh)
Hồn xanh như lá rừng Tràm Cà Mau
Cần thơ qua mấy nhịp cầu
Sông Tiền, sông Hậu thương nhau mình về
Xứ dừa quê Mẹ Bến Tre
Mênh mang sóng nước vẳng nghe tiếng hò
Kiên Giang nhớ ghé Đông Hồ
Tiếng xưa còn vọng hồn thơ của đời
An Giang sóng lúa bời bời
Núi Sam, núi Cấm gọi mời Em đi.
Bạc Liêu, chuyện Bác Ba Phi
Tiếng cười vang giữa trời khuya quê mình
Hậu Giang, cây trái lung linh
Tầm Vu ghi dấu bóng hình người xưa.
Em về Cao Lãnh mà thưa
Cụ Sinh Sắc vẫn mắt đưa cuối trời
Tháp Mười Sen nở hồng tươi
Chia tay mà dạ bồi hồi nhớ thương
Long An, du kích kiên cường
Sông Vàm Cỏ hát quê hương muôn đời
Sóc Trăng, đến nhé chùa Dơi
Thăm chùa Đất Sét nhiều đời họ Ngô
Trà Vinh xem hội đua Bò
Rủ nhau đi bắt cá rô đầy đồng
Đây rồi là đất Vĩnh Long
Qua cầu Mỹ Thuận ngắm dòng sông xanh
Tiền Giang miền đất long lanh
Em đi có nhớ cho Anh theo về?
Phương Nam miền đất mải mê
Tình Em gái Bắc hả hê bốn mùa!
(Tuan Nguyen)
Miền tây chưa đến lần nào.
Chỉ nghe câu hát mà nao nao lòng.
Để rồi: chim sáo sang sông.
Mồ côi chim trắng đau lòng lắm thay.
Đi trên chuyến xe miền tây.
Quen người con gái bán đầy chôm chôm.
Tiền Giang sông nước mênh mông.
Chuyến phà Mỹ Thuận qua sông đâu rồi?
Mùa nước nổi, Lục Bình trôi.
Hỏi bông Điên Điển nở rồi hay chưa.
Quê em hai mùa nắng, mưa.
Cầu tre lắc lẻo: Em chưa bằng lòng.
Trái cây; chợ nổi trên sông.
Bà Ba em mặc cho vừa lòng anh.
Rặng dừa soi bóng sông xanh.
Miền tây là một bức tranh hữu tình.
Chưa "dô" nên viết linh tinh.
Nếu mà có dở xin đừng cười chê.
(Xuân Thao)
Chào em cô gái miền Tây
Em cười chúm chím má hây hây hồng
Em ơi em đã có chồng
Hay còn lẻ bóng phòng không một mình
Hợp duyên hợp ý hợp tình
Em còn lẻ bóng thì mình kết đôi
Nếu em đã có thì thôi
Hai mình làm bạn có đôi chuyện trò
Môi em ngọt thắm câu hò
Để anh qua bến tưởng đò...chưa đi
Dáng em uyển chuyển nhu mì
Áo bà ba thắm duyên khi em cười
Tôi như đứa trẻ lên mười
Ngẩn ngơ đứng ngắm nụ cười thần tiên
Bỏ quên tất cả muộn phiền
Muốn giây phút đó là riêng của mình...
Sông chiều sóng nước lung linh
Đò em sang bến tôi nhìn đăm chiêu
Chào em một chuyến đò chiều
Trôi theo sông nước mĩ miều miền Tây
Biết đâu sẽ có một ngày
Đò em rời bến chở đầy...duyên tôi.
¤¤¤¤T.N.H¤¤¤¤
NGƯỜI EM MIỀN TÂY
Em người miền Tây, miệt nào vừa đến?
Từ đồng sâu nước ngọt một nẽo trời,
Hay xinh xinh đồng lúa chín, em ơi !
Cho chị gởi đôi lời thăm quê cũ.
Lúa miền Tây, dạo này đà gặt đủ,
Rẫy dưa còn chung vụ với khổ hoa?
Ớt chín rồi nhưng chợ mãi còn xa,
Nên cô bác chưa thiết tha gồng gánh.
Giờ ngồi đây mà lòng thêm cám cảnh,
Chị nhớ nhiều nên canh cánh niềm thương.
Em ghé sang dùng bát nước lỡ đường
Sao e ngại, đừng ươm nhiều mặc cảm.
Bởi cách chia bao năm rồi, buồn chán
Nửa tình quê chưa tự mãn cuộc đời.
Nửa thanh cao in màu mắt tinh khôi,
Vì xa cách nên nghẹn lời thương tiếc.
Em Hậu Giang một miền quê đất Việt,
Nhà Long Xuyên, hay từ miệt Mỹ Luông?
Nếu có về cho chị nhắn chim muông,
Mai mốt kẻ lạc đường về tạ lỗi...
Em là cô gái Miền Tây
Quanh năm sông nước tháng ngày cần lao
Mắt đen môi thắm má đào
Dọng nói thánh thót ngọt ngào du dương...
Làn da trắng tựa như sương
Nụ cười tỏa nắng dặm trường quan san
Dáng đi tha thướt nhẹ nhàng
Khiến cho lãng tử bao chàng ngất ngây...
Đẹp sao cô gái Miền Tây
Khuôn trăng cũng đủ vừa đầy khuôn trăng
Đôi chân thon thả ngang bằng
Tâm hồn quan lạc biết rằng vô tư...
Nhọc nhằn chẳng quản nắng mưa
Tháng ngày lam lũ có thừa gian nan
Thế mà lúa vẫn thẳng hàng
Dừa in bóng nước ngút ngàn cau xanh...
Gái quê với túp lều tranh
Câu hò điệu lý làm anh say lòng
Đò đưa bến đậu thong dong
Qua qua lại lại chẳng mong qua đò...
(Thiên Gia Bảo)
Theo anh về với sông Tiền
Xuôi chèo sông nước đỏ miền phù sa
Bạt ngàn đồng lúa bao la
Lênh đênh trên chiếc thuyền ta là đà
Đò chiều trăm lượt khách qua
Có ai ghé lại cùng ta nơi này
Chung vui trọn phúc nồng say
Mỹ Tho hủ tiếu ngất ngây lòng người
Sầu riêng Ngũ Hiệp ai ơi
Thanh long Chợ Gạo - Chợ Nổi - cái Bè
Lâu lâu mới có dịp hè
Miền Tây hiếu khách bạn bè tới chơi
Xa xôi nhắn nhủ đôi lời
Đến rồi mới biết tình người nơi đây.
(Kiếm Khách Hugo)