NẮNG GIÓ MIỀN TRUNG
Tác giả: Văn HảiSát biển bão gió triền miên
Miền Trung yêu dấu vẫn kiên với đời
Nghệ An du lịch nơi nơi
Ấy là quê Bác đầy vơi nghĩa tình
Vùng đất lịch sử ngàn chinh
Vang danh sử sách còn bình thơ ca
Hà Tĩnh những núi mờ xa
Nguyễn Du cụ ấy sinh ra nơi này
Đèo Ngang thắng cảnh đắm say
Để ai qua cũng nhớ ngày nghĩ đêm
Quảng Bình mưa bão như chêm
Đây miên cát trắng lại thêm biển vàng
Cụ Giáp quê ở đây làng
Xông pha trận mạc sử vàng lưu danh
Quảng Trị Bạch Mã núi xanh
Nơi miền bom đạn vang danh một thời
Huế có sông Hương xanh ngời
Câu hò điệu ví bên trời thiết tha
Đà Nẵng sạch đẹp chan hòa
Là nơi đáng sống, lắm quà thiên nhiên
Quảng Nam nơi lắm điền viên
Bao nhiêu đồi núi triền miên Hồng Đào
Quảng Ngãi Dung Quất mời chào
Là khu công nghiệp tạo nhiều nhập thu
Bình Định miền đất thiên thu
Cổ truyển dân tộc võ vu với đời
Phú Yên miền đất thiên thời
Vang danh sử sách muôn đời vẫn ghi
Khởi nghĩa Yên Thế vẫn thì
Ngàn năm vang vọng còn đi với đời
Khánh Hòa có biển tuyệt vời
Nha Trang du lịch như đời lên tiên
Ninh Thuận nho trải khắp miền
Muối trắng ven biển cấp tiền cho dân
Bình Thuận Thanh Long rất cần
Dùng cho xuất khẩu một phần để ăn
Đôi dòng chưa hết ý văn
Sơ qua thêm hiểu nhọc nhằn miền Trung
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
NGAO DU KHÚC RUỘT MIỀN TRUNG
Tác giả: Kẻ Bán Linh HồnYêu lắm khúc ruột miền trung
Bao phen lũ lụt ung dung nổi chìm
Xuôi về Thanh Hóa ta tìm
Sầm sơn ,sông mã im lìm yên vui
Ghé rồi cũng phải rút lui
Nghệ An đứng đợi tiệc vui đón chào
Sông Lam nước chảy ào ào
Làng sen quê Bác ai nào lòng quên
Kia rối Hà Tĩnh kề bên
Viếng mộ Nguyễn Du vòng lên Trần Phú
Nghe rừng xôn xao chuyện cũ
Ngã ba đồng lộc giặc lũ năm xưa
Quảng Bình cũng trải nắng mưa
Bây giờ đổi mới khác xưa hơn nhiều
Thiên nhiên cũng rất mĩ miều
Phong Nha, Đồng Hới đáng yêu không nào
Thôi ta tiếp tục đi vào
Quảng Trị cát trắng gió lào đợi ta
Hiên ngang thành phố Đông Hà
Hiền Lương, Bến Hải tà tà ngắm chơi
Huế rồi ta tạm nghỉ ngơi
Đền chùa lăng tẩm một thời vua quan
Sông Hương, Núi Ngự hân hoan
Tràng Tiền ngửa mặt than van răng buồn
Ghé vào Đà Nẵng thăm luôn
Thành phố rực rỡ với muôn sắc màu
Sáu quận, hai huyện đua nhau
Làm ăn kinh tế chóng giàu khen thay
Quảng Nam cũng đã vẫy tay
Hội An thật đẹp lung lay lòng người
Sông Thu Bồn mãi tươi cười
Tam Kỳ thành phố bao người ngợi ca
Cạnh bên Quảng Ngãi hiền hòa
Ngư dân đánh bắt bao la biển trời
Xe đạp xe độp trời ơi
Cũng vì vui vẻ người đời ghẹo nhau
Bình Định rồi bước thật mau
Làm vài ly rượu men bàu đá coi
Tây Sơn võ thuật hẳn hoi
Quy Nhơn lãng mạn đứng coi quên về
Mỏi chân thôi bước lê thê
Phú Yên yêu mến mải mê núi đồi
Tuy Hòa cũng đẹp lắm thôi
Lòng nghe xao xuyến, hỡi ôi ! Xin chào
Khánh Hòa đã đến rồi sao
Nha Trang phố biển ôi chao dịu dàng
Việc chi phải vội phải vàng
Mực tươi hải sản nhẹ nhàng nhậu chơi
Ninh Thuận nắng ghắt đỏ trời
Cây nho vẫn sống đời đời tốt tươi
Phan Rang chào đón mọi người
Tháp Chàm cổ kính bao người đắm say
Bình Thuận cũng phải đến ngay
Bao nhiêu cảnh đẹp thế này bỏ sao
Phan Thiết xin gửi lời chào
Sóng biển vẫn cứ ồn ào trong tim.
vào nam ăn học sống xa gia đình.
Học cách tự lập một mình,
không còn nũng nĩu dưới tình mẹ cha.
Đêm nằm nhớ về quê nhà,
lòng con nhớ mẹ, nhớ cha thật nhiều.
Nhớ ông bà biết bao nhiêu,
nhớ cô em gái bấy nhiêu đêm dài.
Chiều buồn ve gọi bên nhà,
cũng là đến lúc xuân qua hạ về.
Nắng gì như nắng ở quê,
miền trung nắng đốt, nắng say, nắng nồng.
Vậy mà vẩn phải ra đồng,
cắt từng khóm lúa, bẻ từng bắp ngô.
Hạ mình vừa nắng vừa khô,
thương khi thấy mẹ giọt mồ hôi rơi.
Vì con mẹ khổ một đời,
vì con cha cực một đời cha ơi.
Nghĩ đến nước mắt con rơi,
công cha, nghĩa mẹ suốt đời không quên.
Nỗi đau như thể chẳng hề dừng chân
Ba bề, bốn phía gió dông
Lũ cuồn cuộn chảy nước dâng ngập đồng
Trường quê mái ngói đỏ hồng
Giờ tan hoang quá, đắng lòng xót xa
Dập vùi những giấc mơ hoa
Từng trang vở cũng nhạt nhoà niềm đau
Xóm làng ngõ trước vườn sau
Giờ thành ốc đảo một màu tang thương
Trời sao gieo lắm tai ương
Đau thương nối tiếp đau thương dập vùi...
Xin lau dòng lệ ngậm ngùi
Cho ngày mai nắng rạng ngời quê ta.
Nhói tim mình quặng thoắt khúc ruột đau
Lũ kéo vào tan tát cánh đồng xa
Bao mái nhà chỉ còn trơ lại nóc.
Những tiếng khóc xé lòng chua xót
Nước lênh đênh trôi mạng sống nhấp nhô
Người khốn khổ ngập chìm trong biển nước
Bóng em tôi thôi cất bước đến trường.
Gói mì tôm chia nhau bẻ nữa
Mẹ ơi! con chưa kịp trở về
Biết nói gì khi nhìn thấy miền quê
Đang chết ngợp trong bốn bề nước lũ.
Bóng trăng lên khi thu chưa qua hết
Nước rút chưa hay còn đó cơn mưa
Con biết giờ cha chưa thể ngủ yên
Khi lo lắng tuyến đê bờ chắn lũ.
Con nằm ngủ mà không cầm nước mắt
Tin bão xa đang ầm ập kéo về
Biết quê mình đang quằng lưng chống chọi
Đổi mạng người cứu lấy những mầm xanh.
Miền Trung lũ lụt kéo dài
Lại thêm mưa bão cả ngày lẫn đêm
Miếng ăn giấc ngủ chẳng yên
Nhà nhà tan nát ngã nghiêng mất rồi
Công ai gây dựng một đời
Nay dòng nước lũ đổi dời phút giây
Giàu sang bỗng chốc trắng tay
Oằn mình trong lũ có ai đâu ngờ
Người ơi xin chớ thờ ơ
Rách lành đùm bọc đừng ngơ ra nhìn
Vài câu nhắn gửi tâm tình
Mọi người giúp đỡ gia đình Miền Trung
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.