Đó là những vần thơ ca ngợi tình yêu son sắc, thủy chung của những người đã bước sang tuổi xế chiều..
- Những bài thơ Tình hay viết về Nỗi nhớ
- Những bài thơ tình yêu trong sáng tuổi học trò
- Chùm thơ tình trên ảnh thật hay và đẹp
HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ
Tui chỉ cần như thế này thôi
Cứ mỗi chiều được ông gội tóc
Vợ chồng mình trãi qua nhiều khó nhọc
Nhưng thời gian chẳng vơi nỗi yêu thương
Mái tóc ngày nào một thưở vấn vương
Ông thường bảo thương ông tui đừng cắt
Tóc càng dài tình mình càng gắn chặc
Là mốc thời gian mình sống bên nhau
Tóc bây giờ có còn xanh nữa đâu
Mà ông vẫn nâng niu chiều chuộng
Những buổi chiều hoàng hôn vừa buông xuống
Tay ông gầy vẫn gội tóc cho tui
Tui chỉ cần chỉ cần có thế thôi
Sống bên ông cho đời không tẻ nhạt
Dù mái tóc bây giờ đã bạc
Nhưng sợi thương sợi nhớ chẳng phai màu.
TÌNH GIÀ
Ngồi im nào tui chải tóc lại cho
Tóc ngày xanh chẳng còn đâu nữa
Nhớ lúc xưa bạn bè cùng lứa
Cứ ghẹo hoài...làm mai mối cho nhanh
Ngày xưa tóc vẫn còn xanh
Ông cười bảo"tặng anh em đừng cắt"
Tui bắt gặp nụ cười trong ánh mắt
Gã trai khờ cứ lẽo đẽo dõi theo
Giờ già rồi vầng trán đã nhăn nheo
Tóc ngày nay đâu còn xanh nữa
Nhưng thương ông tui giữ tròn lời hứa
"Tóc em dài đừng cắt để cho anh"
Mới đó thôi mà thời gian qua nhanh
Giờ hai ta cũng già theo năm tháng
Như chim non chẳng bao giờ lẻ bạn
Ngồi im nào...tui chải tóc lại cho.
TÌNH YÊU TUỔI GIÀ
Cùng nhau uống hết chén trà
Ngồi đây nhớ lại tui bà ngày xưa
Dẫu cho ngày nắng hay mưa
Vợ chồng mình vẫn cày bừa với nhau
Qua rồi cái cuộc bể dâu
Giờ đây tóc đã phai màu gió sương
Nhìn bà tui vẫn còn thương
Lưng khòm tay yếu vấn vương suốt đời
Giàu nghèo chẳng phụ mình ơi
Đắng cay cam chịu cuộc đời có nhau
Buồn vui những lúc ốm đau
Bà đâu tui đó trước sau một lòng
Thương nhau cái nghĩa vợ chồng
Dù mai xa cách trong lòng vẫn thương
Bà giờ vẫn đẹp lạ thường
Làm tui chẳng muốn tơ vương cô nào.
CẬP NHẬT MỚI:
THƠ TÌNH VỢ CHỒNG GIÀ HAY
THƠ LỤC BÁT VỢ CHỒNG GIÀ: NỤ CƯỜI MÃN NGUYỆN
Thơ: Sen Nguyễn
Nhẹ tay vuốt mái tóc xưa
Bây giờ khô cứng lưa thưa bạc màu
Nụ cười dẫu nếp nhăn sâu
Bàn tay thô thiển còn đâu mượt mềm
Nhưng tình vẫn mãi dịu êm
Tay trong tay nắm êm đềm tháng năm
Ngày xưa đẹp tựa trăng rằm
Xuân qua mộng vẫn lặng thầm yêu thương
Tình ông sáng mãi vầng dương
Trăm hoa đua nở như đương dậy thì
Chim ca rộn tiếng hót thi
Nụ cười mãn nguyện những gì ông trao
Tình bà đẹp tựa ánh sao
Đêm về rực sáng góp vào sắc vương
Trời kia nắng hạn trải đường
Bà mang ngọn gió đưa hương ngọt lành
Sang đông rét lại buông mành
Cứa vào da thịt mỏng manh xế chiều
Tình bà ngọn lửa đang yêu
Mang về sưởi ấm bao nhiêu lạnh lòng
Đôi ta tình mãi sáng trong
Qua bao gian khó vẫn không nào rời
Những khi trái gió trở trời
Tình thêm nồng ấm ngọt lời cho nhau
Xua tan những đám mây sầu
Tình đôi ta mãi đậm sâu vững bền
Tóc nay đã bạc lại thêm
Nụ cười hạnh phúc xuôi êm dịu dàng.
TÌNH GIÀ
Thơ: Hôn Tím Hoàng
Mơ ước bên nhau đến cuối đời,
Chân tình lưu luyến mãi không vơi.
Dẫu núi non mòn hay biển cạn,
Lòng vẫn sắt son chẳng đổi dời
Ta vẫn yêu nhau rất đậm đà,
Dù rằng năm tháng có trôi qua.
Nụ cười trên môi không héo úa,
Ân tình đẹp mãi tựa câu ca.
Ta ước trọn đời luôn có nhau,
Câu yêu thương ấy chẳng phai màu.
Vẫn nắm chặt tay về bến cuối,
Tuổi già đằm thắm mối duyên sâu.
Hứa nhé ! cuộc đời mãi có đôi,
Dù cho tóc bạc với da mồi.
Tình già gởi trao thêm thắm thiết,
Cùng ôn kỷ niệm cũ...bồi hồi.
TÌNH GIÀ 2
Thơ: Trần Ngà
Mình sẽ bên nhau mãi trọn đời
Cho dù nụ cười héo trên môi
Trái tim khô héo, bàn tay héo
Tình nghĩa phu thê vẫn mặn nồng
Tình già càng gắn bó keo sơn
Bão tố phong ba có dập dồn
Xiết chặt tay nhau đừng rời nhé
Cùng về bến cuối của tình yêu
Tóc đã pha sương, mắt thay màu
Thuyền tình vẫn lướt sóng khơi sâu
Đầu bạc, răng long càng thắm thiết
Càng già gừng sẽ càng cay hơn
Ta sẽ yêu thương thật thiết tha
Đến ngày đôi ngả sẽ ly xa
Gừng cay muối mặn đừng quên nhé
Mãi mãi trong tim một bóng hình.
TÌNH GIÀ 3
Thơ: Tru Le
Hoàng hôn đã đến đây rồi
Tôi đây bà đấy một đời bên nhau
Hai ta bạc hết mái đầu
Tình già nồng ấm một màu thủy chung
Nhớ về tuổi trẻ...rưng rưng...
Một thời khốn khó ta cùng có nhau
Yêu thương trọn vẹn trước sau
Qua bao khổ cực tròn câu ân tình.
Các con đã có gia đình
Giờ còn hai đứa chúng mình mà thôi
Nụ cười vẫn ấm bờ môi
Thương bà vất vả cả đời cháu con
Bây giờ tuổi chẳng còn son
Tháng ngày còn lại thong dong...nghe bà
Hai ta tuy tuổi đã già
Bên nhau quấn quýt như là xuân xanh.
TÌNH GIÀ 4
Thơ: Hoài Thương
Bà ơi tôi rót chén trà
Cùng nhau ta uống vô là mát ngay
Bát trà đem đến kề tay
Tình ta sâu nặng nước đầy bao năm
Bà trẻ tựa ánh trăng rằm
Mái tóc xanh mượt, hàm răng trắng đều
Mơ màng đôi mắt yêu kiều
Để cho tôi cứ liêu xiêu suốt đời
Tuổi già vẫn thắm nụ cười
Với tôi , bà cứ như hồi còn xuân
Dù mặt đã nhiều nếp nhăn
Tóc thì cũng bạc mười phần như tôi
Làn da cũng đã lên mồi
Hàm răng rụng hết, nụ cười vẫn duyên
Đôi ta sống chẳng ưu phiền
Cùng nhau sớm tối, an nhiên tuổi già...
thơ vui chuyện tình già (ảnh: internet) |
THƠ VUI: CHUYỆN TÌNH GIÀ
Thơ: Châu LêBà ơi nói nhỏ chuyện này
Nghe xong đừng kể ai hay nhé bà
Tôi đây muốn giấu nhưng mà
Thôi thì nói đại vì ta thân nhiều
Hôm qua nhận được lời yêu
Của ông lão móm ổng liều gặp tôi
Ổng nay chín chục tuổi rồi
Bảo mê tôi lắm từ hồi tám mươi
Lén nhìn thấy ổng còn tươi
Chỉ hơi xấu xấu khi cười không răng
Nhưng thương cái cách nói năng
Lời sao khéo lắm ga lăng nữa nè
Bây giờ bà giúp tôi nhe
Lời khuyên cho đúng hứa nghe từng lời
Tuổi già vui sướng thảnh thơi
Nên yêu hay phải..nghỉ ngơi cuối đời..!
Hai ta duyên nợ từ kiếp trước
Nên kiếp này phần phước một đôi
Hai ta chung một nu cười
Trăm năm trọn ý rạng ngời bên nhau
Một đời nguyện kiếp dài lâu
Bên nhau mãi mãi bạc đầu hương xuân !
(Quan Tran)
Vững tay chèo tui thả lưới bà nghen
Cuộc sống già sao bình yên quá
Cứ vậy nhé không cần vội vã
Bà chèo thuyền tui thả lưới giăng câu
Có những hôm trời bổng đổ mưa ngâu
Vợ chồng nghèo sợ đâu vất vả
Vẫn chiếc xuồng con lưới giăng đầy cá
Miệng mỉm cười dù trán đẫm mồ hôi
Sống cho bà sống để cho tui
Sống bình yên với ruộng đồng sông nước
Dù cuộc sống luôn gập ghềnh phía trước
Tui với bà từng bước vượt qua
(Gấu Nhồi Bom)
bà ơi bà hãy ráng ăn đi
phần tôi đã có ổ bánh mì
chiều nay vé số bán được chạy
ăn xong tôi sẽ dìu bà đi
Run run, tựa cửa ... ngóng phương xa
Độc thân già, lặng lẻ ... mờ hoa
Vợ yêu xa cách ... từ hôm trước
Tình yêu kì lạ .... dưới mái nhà..?
(Minh Thiên)
Tay run run tui đút bà ăn nhé
Vợ chồng già chứ còn trẻ nữa đâu
Mắt lèm nhèm không thấy rõ trước sau
Bà ăn khéo kẽo không lại đổ
Mấy hôm nay trở trời thật khổ
Già cả rồi sức khoẻ chẳng dẻo dai
Sáng nắng chiều mưa cứ như vậy kéo dài
Bà không khoẻ...tui thương thương...thương lắm
Cố ăn nhé cho bệnh bà mau khoẻ
Vầng trán gầy ướt đẫm mồ hôi
Đôi mắt buồn thắm đượm nỗi xa xôi
Bà nghĩ gì trông suy tư quá....
Dòng thời gian trôi nhanh hối hả
Vợ chồng ta cứ sống tới bạc đầu
Trái gió trở trời mặc kệ mưa ngâu
Bà có bệnh ngồi im tui đút cháo
(Gấu Nhồi Bom)
Thế gian này ta đi tìm một nửa
Nửa của mình như đất nắng và mưa
Buồn vui , sướng khổ sớm trưa hữu tình
Yêu nhau như bóng với hình
Nguyện chung mộng ước chúng mình chung đôi
Trăm năm hạnh phúc rạng ngời
Một đời nhung nhớ , đời đời bên nhau !
(Quan Tran)
Đông về nắng có buồn không
Cớ sao nắng lại làm hồng má ai
Làm anh ngơ ngẩn tình say
Làm anh thao thức đêm ngày nhớ mong
Nắng vàng sưởi ấm mùa đông
Tình em sưởi ấm cho lòng của anh
Mình yêu khi tuổi còn xanh
Đến giờ tóc đã ngả thành màu mây
Tình mình ngày trước còn đây
Nhưng giờ ta đã dáng gầy lưng cong
Đời người như thế đã xong
Nhưng tình còn mãi Vẫn nồng như xưa
Đã sáu mươi mùa nắng mưa
Vậy mà cứ ngỡ như vừa hôm qua
Bây giờ ta cũng đã già
Kiếp sau tui vẫn cùng bà nên duyên.
(Hoa Lục Bình)