- Chùm thơ hay về mái trường xưa - Hoài niệm tuổi học trò
- Những bài thơ hay, ý nghĩa về Thầy cô giáo (20-11)
- Những bài thơ về cây phượng vĩ với tuổi học trò
THĂM MÁI TRƯỜNG XƯA
Tác giả: Hồng VânTrở lại mái trường sau hơn hai mươi năm
Lòng xốn xang ngập tràn bao kỷ niệm
Ngôi trường nhỏ đơn sơ, trìu mến
Đã xa rồi - hình bóng của ngày xưa.
Trường đây rồi! sao ngỡ đứng trong mơ
Không tìm thấy dáng hình bè bạn cũ
Cây lớp mình trồng nay đã thành cổ thụ
Chẳng thấy bóng thầy qua khung cửa thân yêu.
Kỷ niệm xưa lại ùa đến thật nhiều
Vẫn thót tim khi thầy sờ sổ điểm
Thứ tự một.. hai trong lòng cầu khiến
Mong làm sao - thầy đừng gọi tên mình.
Thân thương quá – ôi! cái thuở học sinh
Giờ lao động vẫn vui cười sảng khoái
Cắt cỏ cho đàn cá ăn mê mải
Quên cả rằng áo trắng mẹ vừa may.
Rồi những ngày buốt giá đóng gạch tay
Từng thớ đất nhào lên lộn xuống
Thấu thật mịn, mới cho vào khuôn uốn
Rét run người hai môi bập vào nhau.
Đời học sinh là thế có gì đâu
Sáng đóng gạch, chiều ngồi bên trang vở
Nét mặt vẫn vui cười rạng rỡ
Vẫn vô tư trong sáng hồn nhiên.
Và thẹn thùng khi ánh mắt đầu tiên
Của người bạn thân nhìn trong giờ học
Tất cả đều ghi vào trong ký ức
Thuở học sinh cắp sách tới trường.
Hôm nay kỷ niệm bốn mươi năm
Bốn mươi khóa học sinh về hội tụ
Những kỹ sư, những nhà kinh doanh trẻ
Và những học sinh mới được đón lần đầu.
Con gái mình cũng ở đó nơi đâu?
Chưa nhìn thấy dáng hình nhỏ bé
Cũng nụ cười ngây thơ như ngày xưa của mẹ
Của mẹ ngày xưa - dưới mái trường này.
Thời gian ơi! Hãy ở lại nơi đây
Cho tôi sống những ngày vô tư ấy
Cho ánh mắt con mãi ngây thơ khờ dại
Cho tôi về thăm lại – MÁI TRƯỜNG XƯA.
MÙA CHIA TAY
Tác giả: Khuất Việt HưngMỗi lần thăm quê những dịp hè về
Qua sân trường lặng nhìn cành phượng đỏ
Lòng bâng khuâng chở đầy nỗi nhớ
Mùa ấy học trò chúng mình chia tay..
Sân trường cũ gốc phượng xưa còn đây
Vẫn tiếng ve ran trưa hè nắng đổ
Đầy ký ức và xốn xang nỗi nhớ
Thầy cô, bạn xưa giờ ai mất ai còn..
Gốc cây này bọn con gái đánh chuyền
Lũ con trai chơi khăng, chơi bi, rượt đuổi
Góc lớp kia cả mấy thằng mắc lỗi
Không thuộc bài thầy phạt úp mặt vào tường.
Thời gian qua như đọng lại sâu hơn
Sau cặp kính dày, mái đầu sợi bạc
Qua những biển xa, rừng xanh, ghềnh thác
Sống hết mình với trọn tuổi thanh xuân.
Kỷ niệm xưa hoa phượng đỏ góc sân
Ghế đá cô đơn ngày hè buồn bã
Thuở học trò ngây thơ trong sáng quá
Đã xa rồi như mãi vẫn còn đây..!
LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ
TRƯỜNG XƯA
Tác giả: Thang ĐạmKìa ai hát bài về thăm trường cũ
Tôi chợt nghe thấy nhớ mái trường xưa
Bị thày đánh đòn mà chẳng chịu chừa
Hàng phượng vĩ bao trưa hè tránh nắng
Những đứa trẻ cãi nhau tranh thua thắng
Có đứa nào ngu chấp nhận chịu thua
Có thắng có thua cũng chỉ là đùa
Mấy đứa con gái còn chanh chua khiếp
Chơi trò gì không bao giờ chịu thiệt
Miệng chu lên ai nhìn thấy cũng ghê
Có nhiều khi chốn học chơi thỏa thuê
Thày biết được về nhà ăn đòn nữa
Hứa rồi quên có khi nào chịu sửa
Lũ học trò nghịch quỷ sứ ai ưa
Rồi những ngày đi học buổi chiều trưa
Bao trưa nắng xuống sông bơi thoả thích
Cùng nhau chơi bao nhiêu trò tinh nghịch
Đã lâu rồi mà sao chẳng thể quên
Mái trường xưa vẫn nhịp sống êm đềm
Mỗi năm về hàng cây thêm một tuổi
Lớn mất rồi bao nhiêu điều tiếc nuối
Mái trường quê nuôi lớn tuổi mộng mơ
Ai trong đời mà chẳng có tuổi thơ
Mấy chục năm xa rồi ta nghĩ lại
Tuổi thơ ta ngắn ngủi chẳng được đài
Là quãng đời vô tư hạnh phúc nhất
Nếu ai lỡ quên đi là đánh mất
Mái trường xưa nỗi nhớ trong đời
Xa lâu rồi giữ mãi tuổi thơ tôi.
(Mời bạn xem tiếp những bài thơ mới hơn về mái trường ở phần bình luận bài viết. Nếu bạn chia sẽ lại vui lòng ghi rõ nguồn)
Trải qua năm tháng nắng mưa dãi dầu
Bây giờ trở lại còn đâu?
Bạn bè năm cũ, nghe sầu nhớ thương!
Thầy xưa nay nghỉ ở trường,
Tuổi già đã đến bạc sương mái đầu
Thăm thầy chẳng thấy thầy đâu ?
Nhìn lên bụt giảng bạc màu thời gian !
Nhớ thầy, nhớ bạn miên man
Trường đây, lớp đó, bước sang thấy buồn!
Rưng rưng tìm lại bến nguồn,
Của thời áo trắng nghe buồn rưng rưng…
(Võ Hồng Phúc)
Kỷ niệm quay về yêu dấu mái trường xưa
Bao nhiêu năm trang ký ức vẫn như vừa
Mới hôm qua em bước vào cửa lớp
Mái ngói của trường đỏ au vừa mới lợp
Ngập hồn em ánh mắt chớp long lanh
Và thầy cô mái tóc hãy còn xanh...
Rồi thời gian cũng thấm thoắt qua nhanh
Trang giấy trắng nay đã thành nhật ký
Thầy cô ơi những tấm gương cao quý
Bụi phấn phủ mờ vì thế hệ tương lai
Dắt chúng em đi cả một quảng đường dài
Hành trang bước vì ngày mai rực sáng
Mái ngói của trường đã phai vì năm tháng
Mái tóc cô thầy cũng bạc mốc thời gian
Nhưng lối xưa vẫn trải thảm nắng vàng...
Công ơn cô thầy viết ngàn trang chẳng đủ
Vì thầy cô muôn đời là cổ thụ
Như mái trường xưa qua bão giông vẫn trụ
Giang rộng vòng tay ấp ủ ước mơ
Thế hệ mai sau tiếp nối lại đợi chờ...
Bụi phấn mỗi ngày đều đặn rơi rơi...
(Bống Ben)
Nét vôi phai ngày ấy vẫn in hằn
Hàng bạc hà đổ dài theo lận đận,
Ngói rêu mờ ghi dấu đến trăm năm
Nhớ một thời yêu dấu mái trường ươm,
Bước nôn nao mỗi trưa ngày đến lớp
Ngồi say sưa nhủ lòng mê sáng ngợp,
Uống vào hồn mơ cuộc sống đổi thay
Ngày đến trường dệt mộng ước tương lai,
Niềm khát khao bùng lên trong mạch huyết
Dòng tin yêu gửi theo từng trang viết,
Học miệt mài lo nghĩ chuyện ngày mai
Mấy mươi năm trường cũ vẫn còn đây,
Kỷ niệm xưa thuở học trò vọng lại
Chuỗi yêu thương nén vào tim ngập chứa,
Thu bao mùa lá bay rụng chợt ngây…
(Minh Nguyễn Văn)
Chốn sân trường ai bỡ ngỡ xa xăm?
Con đường nhỏ ngàn năm còn lắng đọng
Giọt tình sầu héo hắt cả tâm tư...
Cơn mưa đến vội vàng rồi chợt tắt
Nhành phong lan tím ngắt cả khoảng trời
Chim ríu rít vờn trên bông hoa nhỏ
Lối vào đời chợt mát - những giọt mưa...
Người bạn cũ lâu rồi chưa gặp lại
Tà áo dài trong nắng phất phơ bay
Thầy cô cũ, con đường mòn bỡ ngỡ
Riêng một mình than thở những ngày qua...
Mưa mùa hạ từ đâu ùa vội đến
Mái ngói màu bạc phếch của thời gian
Từng giọt nước thấm vào lòng đất lạnh
Mưa qua rồi mà ngỡ nước chưa tan...
Xin thơi gian mi hãy dừng lại đó
Cành phượng vỹ rực đỏ khoảng trời xanh
Lặng thầm ấy, nhanh tay đưa ra hứng
Giọt nước nào hay giọt tình long lanh?
Thôi vậy nhé trường ơi xin vẫn vậy
Ta đi rồi mưa cứ đến - mong manh
Kể từ đây trên bước đường ấm lạnh
Mưa nhạt nhòa hạnh phúc mãi trào dâng.
(Cuộc Sống Buồn)
Hôm nay về ngang cổng mái trường xưa,
Tượng đá rêu phong lấp ló cuối hàng dừa,
Sân trước khoe mấy dãy cao tầng ngang dọc.
Ngôi trường cũ đã thay hình đổi vóc,
Hoành tráng khang trang cảm thấy ấm lòng.
Bao lớp học trò từng những ước mong,
Được bước chân vào căn phòng đúng chuẩn.
Ngỡ như mình đang nghe thầy giảng huấn,
Lòng nôn nao mong gặp lại bạn hiền.
Trải nỗi niềm sau bao khúc du miên,
Tay chạm tay nhắc lại thời xa ấy.
Thời bên nhau đầy yêu thương biết mấy,
Bao buồn vui,hờn giận lại ùa về.
Kỷ niệm xưa của những bạn chân quê,
Mãi nghĩ suy, bước ngập ngừng, suýt ngã!
Bỗng tiếng trống tan trường vang rộn rã,
Đám học trò đang hối hả rời sân.
Ơ hay kìa dáng ai rất quen thân,
Mân mê tà áo dài với nụ cười ái ngại!
Em đây rồi của một thời vụng dại!
Cùng học cùng chơi và những phút hẹn hò.
Nụ hôn đầu em e thẹn trao cho,
Còn nong nóng trên đôi môi tím tái!
Tình yêu đầu đời vẫn đi theo tôi mãi,
Bỡi lạc đường nên đành phải xa nhau.
Thời gian trôi qua tóc đã đổi màu,
Hồn xao xuyến khi bất ngờ gặp lại.
Đứng bên em đôi tay tôi thừa thãi,
Cứ vân vê,rồi hỏi chuyện không đâu.
Nói với em chẳng nguồn ngọn,đuôi đầu,
Tệ hơn thuở lần đầu tiên hò hẹn!
Tôi đã khiến cho em càng bẽn lẽn,
Chưa nói được gì đành phải vội chia tay!
Nhìn chồng em hình như thoáng nhíu mày,
“ Sao tan lớp mà không nhanh ra cổng? ”
Em đi rồi hồn tôi còn du mộng,
Giá như xưa đừng mơ chốn cao sang,
Mãi đua theo danh vọng với bạc vàng,
Nên đánh mất một tình yêu chân chất!
(Phong Trần Hoàng Nguyên)
Lớp học này vẫn ghế đá hàng cây
Gợi trong tôi bao dòng ký ức...
Hình ảnh về thầy trên bục giảng năm xưa
Thầy ân cần tận tụy với học sinh
Không quản nắng mưa ngày hai buổi đến trường
Xe đạp cũ theo thầy qua năm tháng
Chở muôn vàn tri thức đến chúng con
Con vẫn nhớ như in chiều hôm ấy
Dáng hao gầy thầy đến lớp dưới mưa
Con thương sao giọt mồ hôi trên áo
Chiếc áo nâu sờn ngả bạc với thời gian
Giờ nhìn lại...
Mái tóc thầy màu mây đã nhuốm
Sức khỏe hao mòn theo năm tháng qua đi
Nhưng vẫn với tình yêu giáo dục
Thầy vẫn đến trường vì sự nghiệp thiêng liêng
Rồi mai đây trên đường đời con tự hỏi
Ánh mắt thầy có dõi bước con đi...?
P/s: Bài này mình sáng tác từ năm lớp 11 (2006) nhân dịp làm tập san mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 ^.^ , đọc thơ của mọi người hay quá nên muốn đóng góp một bài cho vui.
(Trinh Doan)
Nhìn thật lâu và thật sâu mi nhé
Để tim ta không cồn cào vết cắt
Để mi ướt chẳng còn phải rơi lệ.
Chiếc ghế đá đông đúc, ngồi chễm chệ
Hoa phượng nở lăn tăn màu hoa đỏ
Ta ôn bài trên vùng xanh bãi cỏ
Giờ đi rồi, cổng trường có còn ai?
Ta bước đi, lặng lẽ và khoan thai
Vẫy tay chào ngôi trường thêm lần cuối
Lòng ngậm ngùi, nỗi nhớ lại tiếc nuối
Biết bao giờ sẽ trở lại tìm mi.
Ta đi rồi, để lại mối tình si
Trên lớp học, trên từng trang vở trắng
Trên cơn mưa rào, trên từng hạt nắng
Trên nụ hôn xưa vắng một khung trời.
Ta chờ đợi, đợi hoàng hôn kia tới
Đợi một người sưởi ấm giấc mộng lành
Đợi trăng đêm, đợi suốt cả năm canh
Mi có biết mi làm ta mất ngủ.
Suốt năm học, một tình yêu ấp ủ
Biết bao giờ mới nói được thành câu
Chất chứa man mác bao nhiêu nỗi sầu
Tạm biệt nhé, người mà tôi đang yêu.
(Lê Hữu Hội)
Em đi khắp chồn gần xa
Mang theo nỗi nhớ trường ta tháng ngày
Nhớ cô giáo, nhớ ơn thầy
Góp cùng cha mẹ tháng ngày trồng vun
Bây giờ em đã lớn khôn
Vẫn không quên được công ơn cô, thầy
Hương đồng cỏ nội bấy nay
Vẫn trong kí ức không ngày nào phai
Vượt lên chính cả sức trai
Trí bền nghiệp lớn nối dài thành công
Sức gái cũng không nản lòng
Mang theo trí tuệ tô hồng trường ta
Dù cho năm tháng phôi pha
Cơm ngon, áo đẹp, cửa nhà khang trang
Tình sâu nghĩa nặng trường làng
Mong sao đền đáp “Đò ngang” công trường.
Hoài mong nơi ấy … cố hương
Bạn bầu góp sức giúp trường nhiều thêm
Tương lai lớp lớp nối liền
Giữ nguyên truyền thống … vượt lên mỗi ngày.
(Ho Nhu)
Bụi thời gian sẽ đọng lại nơi đây
Tiếng ve kêu cánh phượng hồng lả tả
Mai chia xa người có nhớ tôi không
Cái liếc nhìn đôi môi cười chúm chím
Mái tóc dài óng ả thật dễ thương
Nắng xôn xao sân trường thôi tạm biệt
Chút bồi hồi tôi xin được mang đi
(Minh Gia)
Em bước ra giữa ríu ran bè bạn
Áo lụa trắng sáng ngời lên trong nắng
Gió mang hoa cài lên mái tóc thề
Ngây ngất hương thoảng theo lối em đi
Ta đứng lặng bên dòng người tấp nập
Giữa linh hồn trái tim rung rẩy đập
Gọi tên em chẳng cất nổi thành lời
Đôi gót hồng nhẹ bước áo dài bay
Em chẳng biết có ai đang đứng đợi
Em chẳng nghe thấy tiếng lòng ai gọi
Vẫn bước đi trong bóng dáng Thiên thần
Ta cầu mong xin phép lạ hóa thân
Và Tình Yêu biến ta thành tia nắng
Khẽ hôn lên đôi má em đỏ ửng
Em vô tình tay cất nón che nghiêng !
Mai tan trường ta sẽ đứng đợi em
Xin Tình Yêu cho ta làm cơn gió
Ve vuốt lên đôi má em ửng đỏ
Và thổi tung cho mái tóc rối bời.
(Lương Thiện Chiến)
Thơm mùi hoa sữa cho đời thêm tươi
Em ơi ! Thu đã về rồi
Hoa phượng thắm đỏ cho người nhớ thương
Tháng năm kỷ niệm mái trường
Ngày ta đi học chung đường ước mơ
vội vàng anh thả bài thơ
Cho em nhặt được ngẩn ngơ sóng lòng
Hai ta chung một dòng sông
Bên thời lở đục bên trong thì bồi
Em là giọt nắng tinh khôi
Chiều về tan học cho tôi một lời
Nắng lòng em .. hay nắng lòng tôi..?
Tím hoa cài tóc một thời mộng mơ
Em ơi ! sao cứ hững hờ…???
Cho tôi một thuở tình khờ trao em … !!!
(Lê Ý)
Mái trường đã gắn bó cùng ta
Biết bao vui sướng thời gian ấy
Bục giảng giờ đây lại quá xa
Giáo án nằm yên buồn chơi vơi
Học trò yêu dấu ở muôn nơi
Phấn trắng bảng đen không dùng nữa
Sách vở giờ xa quá người ơi..
Quay về kỷ niệm thân thương...thủơ nào,
Nhớ thầy...nhớ lớp...biết bao,
Bóng cây phượng vĩ...bên nhau...ôn bài,
Mùa hè...lại phải chia tay,
Trao nhau lưu bút....để mai...nhớ về
Nhặt hoa...ép bướm...mở đề...
Trời mưa..ướt đẫm...tái tê....lòng này..
Nhớ màu bụi phấn...bay bay,
Bạn đây...ta đó...mỗi ngày...học chung,
Thời gian...thấm thoát....muôn trùng,
Xa rồi cái tuổi...mông lung...vui đùa,
Năm nay trời lại trở mùa..
Bao nhiêu kỷ niệm...chợt ùa...vào tim,
Đứng bên trường cũ...lặng im,
Phút giây....hồi ức...đắm chìm....tâm tư...../.
Hoa phượng lại nở đỏ hoe trên cành
Trời cao mây cũng trong xanh
Mấy chú chim nhỏ trên cành bắt sâu.
Bạn xưa giờ ở nơi đâu?
Nhớ về cái thuở cùng nhau ôn bài
Bạn bè sánh bước chung vai
Còn chăng nhật ký chỉ vài câu thơ…
Bây giờ nghĩ lại vẫn mơ
Cái thuở cắp sách ngây thơ đến trường
Chia tay nhau cứ vấn vương
Mỗi người mỗi ngả lên đường chia xa
Đàn chim vỗ cánh bay xa
Khắp miền đất nước chan hoà mộng mơ
Cuộc đời như những vần thơ
Mải mê với những ước mơ đậm đà
Về thăm trường cũ của ta
Bạn xưa vắng bóng, phượng già còn đây
Còn nguyên cảnh cũ hàng cây
Mùa hè phượng nở vang đầy tiếng ve…
(Hoàng Văn Năm)